Trở về sau khi thăm phụ mẫu, Hữu Nhàn lại một lần nữa không thấy mặt hắn trong nhiều ngày.
Tử Ngọc từchỗ thị nữ khác nghe được tin tức vội vàng về nói cho Hữ Nhàn, thuộcPhong mỗi ngày có thói quen cưỡi ngựa vào sáng sớm.
Sáng ngàyhôm đó, Hữu Nhàn tỉnh dậy sớm, thừa dịp lúc Tử Ngọc còn chưa đưa điểmtâm đến, một người ôm tiểu ấm lô, vụng trộm đi vào phòng bên cạnh của mã phòng.
Nàng đã sớm coi rõ ràng cấu tạo của mã phòng rồi, tiểu phòng kế mặt trên còn có một tầng nữa, dùng để chứa cỏ cho ngựa.
Hữu Nhàn đitới thang nhỏ, thuận thế leo lên trên, cả người ghé vào trên đống cỏ,cũng đem nó phủ lên trên người mình, chỉ lộ ra có mỗi đôi mắt.
Từ nơi này nhìn xuống, có thể thấy hết thảy phía dưới, hơn nữa không dễ bị phát hiện.
Nàng quyết định dùng phương thức này để nhìn hắn một cái, cho thỏa nỗi tương tư.
“Vương gia, sáng nay hàn khí rất đậm, người vẫn muốn cưỡi ngựa sao?”
Tần Tương đi theo phía sau hắn, hỏi.
“Ngự Trì hẳn là chịu được.”
Thuộc Phong lạnh nhạt nói, Ngự Trì là tọa kỵ hắn yêu nhất, đi theo hắn nhiều năm. Nếu hắn xuất chinh, nhất định sẽ mang theo nó.
“Ngự .”
Thuộc Phong tiến vào chuồng, Ngự Trì thân thiết phát ra tiếng kêu trầm thấp, lỗ mũi thở ra nhiệt khí.
“Ngự Trì, đêm qua có khỏe không?”
Thuộc Phong vỗ về lông bờm màu bạc ngăn nắp trên đầu nó, đối đãi thân mật như là bằng hữu của mình.
Hữu Nhàn lẳng lặng theo dõi hắn, hắn tuấn nhan ôn hòa như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514154/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.