“Quận chúa, người sao lại đi vào mà không khóa cửa thế——”Tử Ngọc đẩycửa tiến vào, ngoài miệng còn nói, nhưng khi nàng nhìn thấy Hữu Nhànđang cuộn tròn người thì bỗng nhiên kinh hãi trừng lớn hai mắt. 
“Quận chúa, người làm sao vậy?” 
Tử Ngọc chạy nhanh tới bên giường, phát hiện sàng đan hỗn độn không chịu nổi, HữuNhàn song chưởng vòng che ngực, thân mình không kìm được phát run —— 
Trên đan giường còn có một chút màu đỏ tươi! 
Nàng so với Hữu Nhàn lớn hơn mấy tuổi, nghe người khác nói, nữ hài tử khi nữ hài tử đổ máu, như vậy quận chúa nàng. . . . . . ? 
“Tử Ngọc. . . . . .” 
Hữu Nhàn mở hai mắt đẫm lệ, khuôn mặt ủy khuất ngấn nước nhìn lại nàng. 
“Thiên! Rốt cuộc là tên đăng đồ tử nào chán sống, dám làm chuyện phát rồ như vậy với người?” 
Tử Ngọc nghĩ đến Hữu Nhàn bị người lăng nhục, phẫn nộ chửi ầm lên. 
Vốn chỉ là đi vòng vèo tới khóa cái cửa, nhưng không ngờ cư nhiên nhìn thấy hình ảnh như vậy! 
Hữu Nhàn hờ hững liễm hạ mắt, lắc đầu. 
“Là chàng. . . . . .” 
“Cô gia?!” 
Tử Ngọc trợn tròn mắt không dám tin . 
“Cô gia làm sao có thể ——” 
Tử Ngọc muốn nói lại thôi, cô gia chưa bao giờ tới phòng quận chúa, hơn nữa cho dùcùng với chủ tử viên phòng, cũng không cần đem chủ tử biến thành chậtvật như vậy chứ ! 
“Chàng hận ta. . . . . .” 
Hữu Nhàn nức nở hai tiếng, miệng nhỏ ngập ngừng nói. 
Đau đớn trên thân thể chưa bớt tẹo nào, thỉnh thoảng vẫn ẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514139/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.