Hỉ phục đỏ thẫm, mũ phượng, trang sức màu đỏ, cả hàng đón dâu dài trăm dặm, giống như bao tân nương khác.
Chỉ khác biệt ở chỗ, đám gả của Hữu Nhàn phải là phong quang vô hạn.
Bất luận là phô trương hay lễ hỏi, Thuộc Phong đều không bạc đãi nàng.
Bái thiên địa xong, Hữu Nhàn liền được dẫn tới hỉ phòng.
Tử Ngọc làm thiếp thân nha hoàn của nàng, nay tiếp tục đi theo hầu hạ.
Hữu Nhàn đợi tới tận nửa đêm, bên ngoài vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh gì.
“Sao đã trễ như vậy rồi mà còn chưa vào? Không phải đêm nay chàng không tới chứ’?”
Hữu Nhàn gỡ mạn khăn xuống, mân mê miệng, sốt ruột nói.
“Ainha! Hảo quận chúa của ta, người đừng phát tính tình tiểu thư nữa, nhanh che khăn lại đi, vạn nhất cô gia đến đây, thấy người giật khăn trùm đầu xuống, chắc chắn sẽ rất tức giận!”
Tử Ngọc sốt ruột trừng to mắt, vội vàng đem mạn khăn của Hữu Nhàn trùm lên lần nữa.
“Quận chúa sao lại nghi ngờ cô gia chứ? Người cứ yên tâm, tối nay là đêm động phòng hoa chúc, cô gia nhất định sẽ đến.”
“Vậy vì sao tới tận bây giờ chàng vẫn chưa trở về?” Hữu Nhàn ủy khuất nói.
“Có lẽ là tiệc cưới xã giao nhiều lắm, nhất thời không thể thoát thân ?” Tử Ngọc an ủi nàng.
Nàng chau đôi mày kẻ đen, trong lòng tựa hồ có dự cảm bất tường.
Chủ tớ hai người cứ như vậy ngồi đợi tới thiên minh, nhưng thủy chung vẫn không thấy bóng dáng của Thuộc Phong.
“Chàng nhất định là cố ý muốn ta nan kham !”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514129/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.