Sau khi từ khunông trang đó về, một mặt thỉnh thoảng đến đó lấy ít da vụn mà tiểu Hoa góp lạicho ta, mặt khác ta cùng Đại Hoa bá đi chặt tre và giang sẵn có, vác về vótthành những que đan. Ta ngồi suy nghĩ các kiểu dáng cũng như cách tạo ra mộtcái túi vừa tiện dụng lại vừa nhẹ nhàng, thầy thuốc có thể vác đi chưa bệnh màkhông cần phải thùng gỗ vất vả. Ta nghĩ ra việc dùng mây hoặc giang dẻo dai làmthành quai xách, còn tre đan thành đế lót bên dưới. Túi bên ngoài thì được khâubằng túi gia. Bên trong có hai ngăn và 1 túi nhỏ để đựng giấy tờ hoặc ngânphiếu. Ta nhờ lão bà bà khâu cho ta bằng kim to nhưng khâu nhỏ lại như khâuquần áo. Tuy hơi vất vả, nhưng ta sẵn sàng ngày đi lăn lê bò toài khắp đường đểkiếm được một chút đồ ngon cho lão bà bà. Chẳng mấy chốc cái túi đầu tiên đãđược làm thành công, ta thả nó xuống nước, thấy nó nổi lên, rất lâu sau thì mớingấm một chút nước nhưng đủ thời gian để di chuyển và hong khô. Thời gian ta ởvới lão bà bà đã khiến ta nữ tính và đàn bà hơn trước. Ta cóp nhặt từng cái mộtđể có thể sau này cần dùng đến. Như hai cái áo khoác của 2 tên háo sắc, ta cũngko bỏ lại, ta bảo với lão bà bà không xé vụn ra nữa mà khâu cho ta một cái áothanh nhã một chút, quần đẹp một chút, còn bên trong vẫn giữ nguyên đồ rách. Tarửa mặt, cài tóc lên thành nam nhi. Nhìn tướng tá quả thật hào sảng, mỹ lệ,quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-bat-phu/2321585/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.