- An Nhạc thiên phi ở lại một lát.
Chúng nhân cáo từ rời đi, Quang Mị Nhi buồn bực không vui cúi đầu ở trước mặt Miêu Nghị.
Từ sau khi phong nữ nhân này làm thiên phi, Miêu Nghị còn chưa chính thức gặp mặt nàng lần nào, bây giờ gặp lại, trong lòng hắn mới thực sự ý thức được nữ nhân này đã thành phi tử của mình, không khỏi nhớ tới thời điểm mới quen và những chuyện tường giao sau, nhìn ra được nữ nhân này tuy sắc đẹp vẫn động người như xưa, nhưng thần thái trên mặt không giấu nổi vẻ u ám.
Điều nay Miêu Nghị hoàn toàn hiểu được, cũng biết nữ nhân này đã phải trải qua những gì, một ít chuyện trong đó có liên quan không nhỏ đến hắn.
Đương nhiên, hiện tại giá nàng lại không phải bởi vì sắc đẹp của nàng, cũng không phải bởi lòng mang hổ thẹn, mà là bởi Quảng lệnh công không thượng triều mới khiến hắn nhớ tới nàng, nếu không hậu cung nhiều nữ nhân như vậy, nàng lại không chủ động lộ mặt tranh sủng, ngươi phiền não bù đầu như hắn nào có thể nhớ tới nàng.
Miêu Nghị muốn làm rõ, xem đến cùng Quảng lệnh công có ý gì, bèn coi chừng nàng, hỏi:
- Ngươi hận trẫm?
Quảng Mị Nhi lắc đầu:
- Không có, thần thiếp không dám!
Miêu Nghị:
- Phụ mẫu ngươi có khỏe không?
Kỳ thực đây là biết rõ còn cố hỏi, Quảng gia đến cái bước này, đối mặt hắn căn bản không còn năng lực phản kháng, tưởng muốn đưa tay thẩm thấu vào nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420314/chuong-3907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.