Nhìn bộ dạng ăn mặc từ trên xuống dưới của nàng, có thể tưởng tượng được bình thường nhất định là cuộc sống cẩm y ngọc thực, cơm bưng nước rót, hương phục không ít.
Hứa Chân Chân lại có vẻ tâm bình khí hòa nói:
- Tự cam đọa lạc? Có lẽ vậy! Nhưng ta có thể làm thế nào? Ta rơi vào tay Chu Ngạo Lâm, có thể kháng cự hắn ư? Ta rơi vào tay Cao Tử Hồ cũng chỉ có thể theo hắn, thử hỏi ngay cả ngươi cũng không phải đối thủ bọn họ, phải nhận kết cục thê thảm như vậy, một nữ nhân không quyền không thế như ta thì có thể làm gì? Cho dù năm đó ta tìm ngươi, tự thân người còn lo không xong, đừng nói ngươi không cho được ta cái gì, ngươi cũng không cách nào bảo vệ ta, nếu chuyện lộ ra, cả hai đều không sống được.
Long Tín kéo kéo váy áo hoa lệ trên người nàng, lại đưa tay lấy xuống phát trầm quy gia trên đầu, lắc lắc ở trong tay, mặt mày hung tợn nói:
- Ở chung nhiều năm, ban tính làm người của người thế nào ta há có thể không biết, hư vinh, chỉ thích ăn ngon mặc đẹp, bởi thế đừng nói mũ miện đường hoàng như vậy, ta thấy người chỉ là tham muốn vinh hoa phú quý, vì vinh hoa phú quý mà tình nguyện sống nhục, cả mặt mũi cũng không cần!
Hứa Chân Chân bình tĩnh nói:
- Năm đó ta bị người đưa đến tay ngươi, lại bị Chu Ngạo Lâm cướp đi, sau cùng rơi vào trên tay Cao Tử Hồ, một người tiếp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420279/chuong-3891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.