Cao Quán híp mắt nói:
- Vì sao cứ muốn an trí ở bên người Tào Mãn, Tào Mãn làm gia chủ Hạ Hầu gia cũng là do ngươi một tay thúc đẩy?
Bạch chủ nhè nhẹ lắc đầu:
- Bố cục của Hạ Hầu Thác ta nào có thể dễ dàng thúc đẩy. Năm đó lúc Tào Mãn vừa lộ diện chấp chưởng Tín Nghĩa các, Hạ Hầu Thác đặt Tào Mãn ở ngoài sáng, ta liền ý thức được khả năng Hạ Hầu Thác đặt rất nhiều mong đợi vào Tào Mãn, rất có khả năng sẽ đưa Tào Mãn làm con bài dự bị. Con người Hạ Hầu Thác quá tinh minh, không quản là ngoài sáng hay trong tối đều có khả năng bị đoán được, chỉ có thể tính kế lâu dài, thử xuống tay với Tào Mãn, Hạ Hầu Thác còn tại thế thì khó mà vặn ngã Hạ Hầu gia, không ngại thứ nhắm vào đời tiếp theo xem sao, trên thực tế cũng là hết cách, không tìm được mục tiêu xuống tay nào khác, chỉ có Tào Mãn là nổi lên trên mặt nước. Cho dù là để hạ được cái định này, ta cũng phai phí không ít công phu đọ sức cùng Hạ Hầu Thác... Không nói cái này, đều là chuyện của qúa khứ, người của người lúc nào mới đến?
Quay đầu hỏi lại.
Cao Quán: - Chờ một chút... Tới rồi! Ánh mắt chợt nhìn về hướng u tuyền.
Chỉ thấy lại một bóng người từ phía u tuyến bay tới, dừng cách U Minh Long Thuyền không xa, một mặt kinh nghi bất định, tựa hồ không dám tiếp cận lại gần.
Cao Quán hất lên tinh linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420249/chuong-3877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.