Chủ tướng vung tay lên, nhân mã ùa tới, thu toàn bộ người Tử Tiêu môn vào trong túi.
Hai mẹ con còn đang kinh khủng khóc lóc, chủ tướng lại khoát khoát tay, người khống chế các nàng bỗng lỏng tay ra.
- Các ngươi bay lên trời trước đi!
Chủ tướng phân phó một tiếng với nhân mã đi theo, đại quân lập tức đằng không mà đi.
Trên bờ ốc đạo, chỉ thưa lại hai mẹ con công viên chủ tướng, tư mặt sau cồn cát nơi không xa đột nhiên xuất hiện một người, hai mẹ con ngẩng đầu nhìn lại, không phải Quan Minh thì còn là ai.
Quan Minh lách mình mà đến, chắp tay nói với chủ tướng:
- Tạ ơn đại nhân!
Chủ tướng lấy ra một khối ngọc điệp, viết một phần thủ dụ thông hành, đưa cho hắn nói:
- Đây là thủ dụ thông hành, mặt trên dặn dò, nếu Quan huynh có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, lập tức cầm thủ dụ đi báo danh, còn đi đâu báo danh, ta cũng không rõ ràng, mặt trên nói tự Quan huynh sẽ biết. Tóm lại từ nay về sau chúng ta đều là người mình, có chỗ nào đắc tội còn mong tha thứ, sau này xin được chiếu cố nhiều hơn.
Hắn cũng không biết thân phận chân thực của Quan Minh là gì, sau này sẽ là nhân vật ra sao, tóm lại nói mấy lời dễ nghe cũng chẳng mất gì.
Quan Minh tiếp lấy ngọc điệp trong tay, gượng gạo cười nói:
- Đại nhân khách khí.
Chỉ có chính tâm lý hắn mới rõ ràng, hắn thực sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420246/chuong-3875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.