Miêu Nghị “Ừ” một tiếng, giơ tay làm hiệu, Thanh Nguyệt hạ lệnh một tiếng, sáu trăm triệu đại quân lộ ra, đồng thời tính cả năm lộ kia, tổng cộng là sáu lộ ba tỷ sáu nhân mã khoái tốc hợp vây về hướng mục tiêu mà đi.
Miêu Nghị tay vịn sừng, đứng trên người Hắc Long, Thiên Nhẫn một mực quan chú phản ứng của Đằng Phi. Thẳng đến khi phía Đằng Phi bên kia xuất hiện hoảng loạn, Miêu Nghị biết hẳn là đã bị thám tử đối phương phát hiện, lúc này mới hạ lệnh nói:
- Toàn tốc hợp vậy!
Thanh Nguyệt lập tức hạ lệnh truyền đạt.
Mà Miêu Nghị thì đã lấy ra tinh linh liên hệ Đằng Phi.
Đằng Phi hoang loạn bay ra khỏi hạp cốc, lấy ra tinh linh.
Miêu Nghị: Đằng huynh, nhảy lên nhảy xuống trong hạp cốc có vui không?
Đằng Phi sửng sốt, tấn tốc mở ra pháp nhãn nhìn quanh bốn phía một lượt.
Miêu Nghị: Không cần nhìn đông ngó tây, tay trái ngươi cầm lấy tinh linh, đứng trên một tảng đá màu đỏ xám, bên trái đứng năm người, bên phải đứng bảy người, mặt sau cũng đang bảy người, nhất cử nhất động của người đều nằm trong tầm mắt ta, đã bị mấy tỷ đại quân của ta bao vây, người còn muốn chạy đường nào?
Đằng Phi nhìn nhìn tinh linh trên tay trái, lại nhìn nhìn dưới chân, nhìn nhìn trái phải cùng sau lưng, thiếu chất ứa ra mồ hôi lạnh, cảm thấy đối phương không khả năng đến gần như vậy để nhìn mình mà mình lại không phát hiện được đối phương, nhưng đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420061/chuong-3785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.