Một phen lời rất cương ngạnh, đại khí bàng bạc, đúng là không phải giở thủ đoạn gì hết, tinh túy chỉ ở mấy chữ cùng truy mãnh đánh!
Nhưng đạo lý đơn giản như vậy lại là đạo lý chân thực, Thanh Chủ nghe mà trong lòng rộng thoáng không ít, tâm tình sứt đầu mẻ trán được quét sạch, nhìn xem Phá Quân một cái, thầm mắng một tiếng lão thất phu, ngoài mặt lại gật đầu nói:
- Trẫm chính là nghĩ như vậy!
Tư Mã Vấn Thiên không nói, thầm hộ một tiếng hối khí...
Một hang hơn ngàn người cấp tốc phi hành, trốn vào tinh vực chưa biết.
- Lâm Quyết, ven đường bộ xuống thám tử tại nhưng địa điểm đã xác định!
Đằng Phi được chúng tướng hộ ở chính giữa nghiêng đầu hạ lệnh.
Thuộc cấp một bên chắp tay ứng tiếng:
- Tuân mệnh!
- Chậm đã!
Một tên tương lĩnh khác gọi là Lạc Trường Phong lại ngăn cản một tiếng.
Đằng Phi quay đầu nhìn lại:
- Trường Phong, sao lại ngăn trở?
Lạc Trường Phong nói:
- Vương gia, nếu chúng ta đã muốn bảo tồn thực lực tránh ra bình phong của Ngưu Hữu Đức, còn là cẩn thận vẫn hơn, lưu lại nhãn tuyến trên đường này không phải hành vi an toàn, ai dám báo chứng trong đó liệu có thám tử nhà khác hay không, nếu mà có, bằng với để lại tung tích cho đối phương. Thuộc hạ kiến nghị, chỉ cần chúng ta nhớ kỹ lộ tuyến đi về, còn trên đường hoàn toàn không cần lưu lại tại mắt, sau nay bố trí tại mắt tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420055/chuong-3783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.