- Ài, Thường phu nhân thâm tình hậu nghĩa như thế, sao vương gia lại tránh mà không thấy, chẳng lẽ không thử xem xem cuối cùng nàng muốn làm cái gì?
Dương Khánh tiếp lấy hộp đồ ăn từ trong tay Dương Triệu Thanh, mở ra nhìn điểm tâm tinh mỹ bên trong một chút, mang theo thần sắc suy tư hỏi một câu.
Miêu Nghị hừ lạnh nói:
- Thám tử của giám sát tả bộ, lại đột nhiên hiến ân cần, không cần nghĩ cũng biết là có mưu đồ, đặc biệt là đúng lúc này, sợ rằng khả năng có ý thích sát bản vương, thật gặp mặt, lại đụng phải việc này, chẳng lẽ bản vương còn có thể mặc cho nàng giết mình, làm thế chẳng phải là sẽ đả thảo kinh xà?
Dương Khánh nhìn hướng Dương Triệu Thanh hỏi:
- Trước đây Thường phu nhân chưa từng hiến ân cần như thế này?
Dương Triệu Thanh:
- Trước kia cũng có, nhưng ngại ở quy cũ vương phủ, nên cũng biết khó mà lui, chứ không phải không biết tiến thoái như lần này.
Dương Khánh chầm chậm đây lại hộp đồ ăn, trầm ngâm nói:
- Xem ra sự mất tích của nhân mã Thành Thái Trạch đã khiến cho Thanh Chủ sinh tâm cảnh giác, nhưng tin tức phản hồi lại chứng minh Thành Thái Trạch đích xác trốn hướng tinh vực chưa biết, đúng là Thanh Chủ nghi tâm rất nặng, bởi thế mới có phần ngần ngừ bất định, đây là muốn vò xét hư thực của vương gia.
Hai người nhìn lại, Miêu Nghị hỏi:
- Sao giảng?
Dương Khánh:
- Phía Thanh Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419994/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.