Thành Thái Trạch có hơi băn khoăn, lập tức quay đầu nói rõ ý của Miêu Nghị cho Tạ Thăng đứng bên cạnh, để hắn tham mưu giúp, xem Ngưu Hữu Đức đến cùng là có ý gì.
Tạ Thăng cũng cầm không chuẩn, ngập ngừng nói:
- Theo lý thuyết Ngưu Hữu Đức không khả năng tiếp thu nhân mã của vương gia, đừng nói Thanh Chủ không dung y lớn mạnh, nếu mà y lớn mạnh cũng dễ dàng tạo thành uy hiếp với ba quân còn lại, ba quân tuyệt sẽ không chịu để yên, nếu Ngưu Hữu Đức thật muốn làm như thế, chẳng phải là tự tìm phiền toái?
Thành Thái Trạch:
- Nhưng lời này của hắn lại không giống làm bộ, chẳng lẽ lại đặc ý muốn bản vương đưa nhân mã sang rồi giết? Việc này trước mắt đã có Đằng Phi cho giải quyết, hắn vớ vào tay cũng khác gì là tự tìm phiền hà, không đáng lấy chuyện này ra trêu đùa bản vương.
Hai người thương lượng hồi lâu, vẫn không thương thảo được cái gì, cuối cùng Thành Thái Trạch đành trực tiếp hỏi dò Miêu Nghị:
- Lão đệ, người cuối cùng muốn làm cái gì?
Miêu Nghị:
- Ta muốn làm cái gì không trọng yếu, trọng yếu là... Hiện nay chỉ có ta nguyện ý giúp vương gia, vương gia không có tuyển chọn khác!
Thành Thái Trạch:
- Nhân mã giao cho ngươi, ta làm sao mới có thể tin tưởng người không lật lọng, qua sông dở cầu?
Miêu Nghị:
- Vương gia nương nhờ ở ta, nhưng không thoát ly binh quyền trong tay, nhân mã tiếp tục do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419977/chuong-3744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.