Chương trước
Chương sau
Hạ Hầu Thừa Vũ té ngồi trên đất nhào lên, ôm chặt bắp đùi Tần Phóng, lắc đầu cầu khẩn nói:

- Cầu ngươi! Bản cung van cầu ngươi, bỏ qua Tôn nhi, cứu cứu hắn!

- Nương nương xin hãy tự trọng!

Tần Phóng nhấc chân hắt ra, Hạ Hầu Thừa Vũ đổ sang một bên, sấp trên mặt đất vươn tay bi thiết nói:

- Đừng mà!

Đi tới sau người Thanh Nguyên Tôn, Tần Phóng rút kiếm ra thuận tay quét một nhát, cần cổ Thanh Nguyên Tôn phún huyết, đầu lâu lăn lộn trên đất, tiếp đó thân thể “ầm” một tiếng ngã xuống.

Hạ Hầu Thừa Vũ trừng lớn hai mắt, cả người triệt để ngẩn ra, một màn trước mắt, còn cả những màn đã từng xảy ra trước đây, đều lướt qua trong đầu như một giấc mộng.

- Mang đi!

Tần Phóng quát một tiếng, lập tức có hai người đi tới từ trái phải kẹp lấy tay Hạ Hầu Thừa Vũ kéo đi.

Tần Phóng lại cúi người nhặt lên thủ cấp Thanh Nguyên Tôn, quay đầu hướng cửa sổ một tòa lầu các nơi xa nhìn lại.

Nửa phiến cưa số trên lầu hơi hé, thân ảnh Dương Khánh xoay người tan biến...

Không lâu sau, một chi nhân mã từ tinh không hướng bên này hoả tốc đánh tới, người thống quân chính là Hoành Vô Đạo...

Trong một tòa Tinh quân phủ đệ, Yến Lư, một trong năm lộ đô thống của U Minh đại quân cũng bồi hồi trong lầu các, lưu luyến mỹ cảnh trong phủ lần cuối cùng.

Từ lúc gia nhập Thiên Đình tới nay, đại bộ phận năm tháng hắn đều tuy theo cận vệ quân, đến sau lại điều nhập U Minh đại quân, còn chưa từng hưởng thụ qua phủ để xa hoa như thế, giờ mới hưởng thụ không được mấy ngày, lại đã phải vứt bỏ, thật là tình thế trêu ngươi a!

Phó Đô thống Triệu Tiên bước nhanh mà đến, chắp tay nói:

- Đại nhân!

Yến Lư hỏi:

- Nhân mã tập kết như thế nào?

Triệu Tiền nói:

- Nhanh rồi... Chẳng qua ti chức từ Tị lộ phủ nguyên soái bên kia nghe được chút tin tức từ đồng liêu ngày trước, tình hình có điểm không ổn, chỉ là không biết thật giả.

Yến Lư nghiêng đầu nhìn hắn một cái:

- Có lời nói thẳng, không cần ấp a ấp úng.

Triệu Tiền nhíu mày nói:

- Nghe nói điện hạ chết rồi.

Yến Lư bị lời này của hắn dọa cho hơi nhảy:

- Người nói hươu nói vượn cái gì thế?

Triệu Tiền nói:

- Ti chức cũng là nghe nói mà thôi, ti chức cũng cảm thấy không khả năng, ý từ bên kia giống như là nói, điện hạ hạ lệnh rút về U Minh chi địa, chọc ra không ít oán giận, Tần Phóng Tần Đô thống cường liệt phản đối, điện hạ tức giận muốn trừng xử Tần Đô thống, kết quả Tần Đô thống đã cả giận suất binh hạ độc thủ với điện hạ!

Yến Lư nghe mà hãi hùng khiếp vía, chỉ cầu mong điều đó không phải sự thật, lúc này Thanh Nguyên Tôn tuyệt không thể xảy ra chuyện, mọi người công nhiên phản bội Thiên Đình, còn hi vọng vào quan hệ giữa vị kia cùng Hạ Hầu gia a.

Triệu Tiền lại tiếp tục nói:

- Muốn biết là thật hay giả, đại nhân thử liên hệ điện hạ một cái, chẳng phải sẽ rõ ràng.

Yến Lư coi chừng hắn một lát, tiếp đó lấy ra tinh linh trực tiếp liên hệ Thanh Nguyên Tôn, nhưng mặc hắn liên hệ thế nào đều không có phản ứng, đến đây hắn có phần thấp thỏm, đừng thật là xảy ra chuyện a! Hắn muốn liên hệ Hạ Hầu Thừa Vũ, nhưng Hạ Hầu Thừa Vũ cho dù là phượng hoàng lạc thao, cũng không lưu lại phương thức liên hệ tinh linh với hắn.

Trong lòng bất an, cuối cùng đành cắn răng liên hệ Tần Phóng, tưởng dò xét phản ứng của Tần Phóng một cái.

Ai ngờ vừa bắt được liên lạc, còn chưa để hắn kịp nói gì, Tần Phóng đã khẩn cấp cho biết:

- Yến huynh, đang muốn liên hệ ngươi, đại sự không ổn, Hoành Vô Đạo đột suất đại quân đột tập, điện hạ chết ở trong loạn quân, nương nương trọng thương, bộ đội của ta chính đang bị đại quân Hoành Vô Đạo vây công, mong người nhanh tới cứu viện a!

Não đại Yến Lư ông lên một tiếng, vội hỏi:

- Điện hạ chết rồi?

Tần Phóng:

- Tần mỗ còn có thể lừa người ư, nhanh tới cứu viện, bằng không chúng ta chết không có chỗ chôn!

Sau khi cắt đứt liên hệ, Yến Lư kinh nghi bất định, Triệu Tiền nói điện hạ là bị Tần Phóng giết, Tần Phóng lại nói điện hạ là bị đại quân Hoành Vô Đạo đại quân mà bỏ mình, không quản ai là thật ai là giả, tựa hồ điện hạ thật đã chết rồi!

Tin tức không minh xác, hắn phải tin bên nào? Hiển nhiên hắn không dễ dàng tin tưởng bên nào cả, lại tấn tốc tìm tương quan nhân viên xác nhận, tin tức nhận được đều là điện hạ chiến tử, Tị lộ phủ nguyên soái chính đang bị đại quân Hoành Vô Đạo vây công.

Thu lại tinh linh, Yến Lư trầm giọng nói:

- Truyền lệnh của ta, đại quân tăng nhanh tốc độ, toàn tốc tập kết!

Triệu Tiền tịnh chưa lĩnh mệnh, ngược lại lên tiếng hỏi:

- Đại nhân cảm thấy bây giờ chạy tới cứu viện còn kịp ư?

Yến Lư tức giận nói:

- Chẳng lẽ lại thấy chết mà không cứu? Một khi nương nương tao ngộ bất trắc, đương lui sau cùng của Hạ Hầu gia mà chúng ta có thể dựa vào cũng đi đứt!

Triệu Tiền:

- Không có mệnh lệnh từ Ngưu Thiên Vương, đại nhân cảm thấy Hoành Vô Đạo dám xuất binh tấn công ư? Nếu Ngưu Thiên Vương đã dám không nhìn Hạ Hầu gia mà trực tiếp động thủ, đại nhân cảm thấy chúng ta còn có đường lui? Ngưu Thiên Vương là một đại danh tướng, há sẽ lỗ mãng động thủ, vì sao chỉ riêng tấn công Tị lộ phủ nguyên soái mà bỏ qua những người khác như chúng ta không quảng đại nhân không cảm thấy trong đó có trá ư? Y ti chức xem, đây là hắn muốn vậy điểm đánh viện! Ti chức lại hỏi một câu, nơi này là địa bàn của Ngưu Thiên Vương, hắn thật muốn động thủ, đại nhân cảm thấy U Minh đại quân chúng ta còn có khá năng giành được thắng lợi? Binh lực chúng ta phân tán, chính là dịp tốt cho hắn hạ sát thủ, há sẽ cho U Minh đại quân cơ hội tập kết? Ngưu Thiên Vương động thủ, đã chứng tỏ hắn không che chở chúng ta nữa, hắn còn sẽ ngăn trở cận vệ quân tiến tới tiêu diệt chúng ta? Hắn còn thả chúng ta trốn về U Minh? Chỉ sợ thông đạo rút về U Minh sớm đã bị đại quân hắn phong tỏa.

Yến Lư cắn răng nói:

- Theo như người nói, há chẳng phải chúng ta chết chắc rồi?

- Không hẳn!

Triệu Tiền lắc đầu, nói:

- Ti chức ngược lại có một kiến nghị, đó là... Đầu hàng!

- Đầu hàng?

Yến Lư nhìn quanh bốn phía, cười khổ nói:

- Đầu ai? Chúng ta là phản quân, Thiên Đình có thể bỏ qua chúng ta ư? Ai dám tiếp thu chúng ta?

Triệu Tiền nói:

- Ti chức nơi này có một người có thể dẫn tiến cho đại nhân, nhất định có thể giải nỗi lo của đại nhân, bảo tính mạng huynh đệ bộ đội chúng ta!

Yến Lư lập tức hỏi:

- Ai?

Triệu Tiền từ từ nói:

- Thủ hạ tâm phục của Ngưu Thiên Vương... Từ Đường Nhiên Từ hầu gia, vừa khéo chính đang uống trà ở chỗ ti chức!

Đồng khổng Yến Lư đột nhiên hơi co lại, sít sao coi chừng hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.