Hạ Hầu gia hơi lộ tranh nanh, liền khiến hắn cảm nhận được hàn ý, như một sợi dây treo cổ lơ lưng trên đầu, hắn rõ ràng cảm giác được chính đang chầm chậm vọng quanh cổ, buộc chặt lại, không biết lúc nào sẽ cho hắn một kích trí mạng, khăng khăng tạm thời hắn còn không dám triệt để trở mặt cùng Hạ Hầu gia.
Nhưng đây chính là hiệu quả mà Miêu Nghị muốn thấy, nếu không cũng sẽ không tránh ở sau màn.
Ngưu Thiên Vương phủ, ngoài cửa lớn, thủ vệ ngăn cản một nhóm người.
Hoa Nghĩa Thiên bước lên bậc thềm đưa mắt nhìn lại, thấy tùy tùng của mình bị cản lại.
Dương Triệu Thanh đứng một bên cười nói:
- Con mong Đại đô đốc thông cảm.
Hoa Nghĩa Thiên lành lạnh nghiêng đầu bễ nghễ nhìn Dương Triệu Thanh một cái, hướng tùy tùng vung tay, tỏ ý lui xuống, không cần đi cùng theo.
- Mời Đại đô đốc!
Dương Triệu Thanh vươn tay làm tư thế mời.
Hai người bước nhanh vào trong.
Khách sảnh, Miêu Nghị đã đứng trước cửa đón chào, vui vẻ nói:
- Hoa Đại đô đốc, nhiều năm không gặp, lâu nay vẫn khỏe chứ!
Đối với vị này, tâm tình Hoa Nghĩa Thiên rất phức tạp, năm đó con từng là thủ hạ của chính mình, đối với hắn mà nói còn là loại thủ hạ ở tầng dưới đáy, nhưng bây giờ cấp bậc đã cao hơn hắn. Đương nhiên, cái đó cũng một phần là bởi Hoa Nghĩa Thiên hắn đến cái vị trí này đã thăng không nổi, mà người ta lại một mực mải miết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419930/chuong-3721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.