Lời này vừa nói ra, đám người Vũ Khúc không khỏi chảy mồ hôi lạnh thay cho Phá Quân, thực sự là mỉa mai, loại lời này chắc cũng chỉ Phá Quân mới dám nói ra miệng.
Thanh Chủ tự kẽ răng bật lên một tiếng:
- Đây chính là sự trung thành của ngươi đối với trẫm?
Phá Quân cương ngạnh nói:
- Đây là thượng sách, bệ hạ thoái vị nâng đỡ điện hạ thượng vị lại đã làm sao? Đại quyền vẫn còn ở trong tay bệ hạ, lại có thể thỏa mãn tâm ý thiên hậu, Hạ Hầu gia cũng vừa lòng, có gì không tốt?
Thanh Chủ mặt banh lại, sít sao coi chừng hắn.
Phá Quân chắp tay, nói:
- Lão thần khẩn cầu bệ hạ xử tử Chiến Như Ý!
Hai quyền trong tay áo Thanh Chủ nắm chặt lại, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nếu trẫm không đáp ứng thì sao?
Vậy xin để lão thần quyết định thay bệ hạ, thủ cấp Chiến Như Ý, lão thần giúp bệ hạ đi lấy, miễn khiến bệ hạ không hạ được ngoạn tâm!
Phá Quân dứt lời, đột nhiên xoay người, bước nhanh hướng ra ngoài đại điện.
- Lão tặc! Ngươi dám!
Thanh Chủ chỉ vào Phá Quân gầm gào rống lên:
- Người đâu!
Hoa lạp, ngoài điện xuất hiện một đám người ngăn ở trước cửa, đều là người của cận vệ quân, những người này thấy là Phá Quân cũng đều khó xử a.
Cheng! Phá Quân nắm chặt chuôi kiếm, đột nhiên rút kiếm trong tay, chi xéo mặt đất, quay lưng về phía Thanh õ Chủ, nói:
- Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419924/chuong-3718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.