Câu nói sau cùng mới chính thức vỗ an được hai người, nghĩ nghĩ thì cũng đúng, nếu là rất nguy hiểm, chẳng phải Dương Khánh cũng chịu chết chung, có thể thấy Dương Khánh đích xác là có nắm chắc.
- Càng huống hồ, bên cạnh Vương Định Triều có người của chúng ta mà hắn không tự biết, trong đại quân cũng có không ít thông tướng của chúng ta, còn sợ cái gì?
Dương Khánh lại bổ sung một câu.
Đối với cá nhân hắn mà nói, hắn không lo lắng một chút nào, đầu tiên là đi theo Miêu Nghị lâu rồi, bên kia sóng to gió lớn đã gặp nhiều, thứ yếu Miêu Nghị đã ngầm phái nhân mã tiến đến phụ trách tiếp ứng, một khi xảy ra chuyện trong ngoài đều có người bảo hộ Dương Khánh an toàn rời đi, từ sau khi Dương Khánh phát hiện hai mẹ con nhà này có khả năng làm đầu tường thảo (cỏ mọc đầu tường, gió chiều nào xoay chiều đó),hắn liền chuẩn bị phương án này.
Đương nhiên, không đến vạn bất đắc dĩ. Dương Khánh sẽ không làm như vậy, dự bị nhân mã chỉ là để phòng ngừa nhỡ ra, bằng không liền hỏng kế hoạch.
Ngay lúc này, Nga Mi tiến đến thông báo:
- Nương nương, điện hạ, Vương Định Triều cầu kiến.
Hạ Hầu Thừa Vũ đột nhiên đứng lên, hãi hùng khiếp vía nói:
- Tới bao nhiêu người?
Thanh Nguyên Tôn cũng đứng lên theo, tựa hồ cả hô hấp đều ngừng lại.
Dương Khánh nhìn phản ứng của hai mẹ con, có phần không biết nên nói thế nào mới phải, nếu người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419917/chuong-3714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.