Dương Khánh khoát tay nói:
- Không phải! Thiên hạ rộn ràng đều là vì lợi mà tới. Thiên hạ nhốn gây chuyện đều là vì lợi mà đi! Nhóm nhân mã này lâu trú tại U Minh, vi trí trong U Minh phủ tổng đốc chỉ có ngần ấy, không ít người sau khi thực lực đề thăng lại không nhìn được cơ hội ra mặt, trong lòng há có thể không oán ngôn? Lúc những người này ở trong cận vệ quân, bệ hạ còn có thể cài cắm bọn họ vào tư quân, tiêu hao dần trong quá trình tranh quyền đoạt lợi với tư quân, ở chỗ này lai không làm thể được, người ở mặt trên động không nổi, người ở mặt dưới cũng động không xong, nhiều năm như vậy tích ứ lại, còn có thể giữ được mấy phần khí khái cận vệ quân?
Hai mẫu tử nghe mà ngấm ngầm tâm kinh, khó trách bệ hạ trước giờ luôn vui vẻ cài cắm nhân mã cận vệ quân vào trong tư quân, trước kia còn tưởng là bệ hạ muốn mượn điều này xâm thực tư quân, hôm nay mới tâm kinh lĩnh ngộ, thì ra bệ hạ làm thế là để tiêu hao lớp trên, lấy chỗ cho người lớp dưới ngoi lên, lấy đó để bảo trì lương tính tuần hoàn, thực là ngoan độc vô cùng!
Thanh Nguyên Tôn kình nghi bất định nói:
- Bệ hạ hoàn toàn có năng lực đem người trong U Minh đại quân cũng cài cắm tiến tư quân.
Dương Khánh coi chừng hắn từ từ nói:
- Bệ hạ có ý đề thăng thực lực U Minh đại quân, ý đồ đã tạo U Minh đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419900/chuong-3705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.