Lời này nghe vào tai khiến Đằng Phi bao nhiêu có chút cả kinh, bây giờ chuyện Ngưu Hữu Đức tu luyện tại Thái cổ đối với người ở tầng thư như bọn họ đã không còn là bí mật nữa, nơi trọng yếu như vậy. Ngưu Hữu Đức há có thể không nghiêm mật phòng bị, Thanh Chủ không ngờ có cách cài cắm một chi đại quan tiến vào, đổi thành ai cũng phải tấm tắc kinh hãi.
Hắn không biết lời Miêu Nghị nói là thật hay giả, chẳng qua Thanh Chủ làm thế cũng không hề kỳ quái, đối với một tên chư hầu không cách nào triệt để khống chế, quân vương dùng chút thủ đoạn mờ ám là chuyện bình thường. Cái hắn muốn biết bây giờ chính là chuyện Miêu Nghị nói Thanh chủ liên tiếp muốn hạ độc thủ với mình là có ý gì, chẳng lẽ còn dám tạo phản muốn kéo ta cùng xuống nước?
Đằng Phi bị suy nghĩ này dọa cho hơi nhảy, ngoài miệng lại lần nữa phụ họa nói:
- Càng đối đãi đại thần Thiên Đình như thế, thật sự càng khiến người hàn tâm.
Thấy hắn thủy chung đáp chút lời không đau không ngứa, Miêu Nghị trực tiếp nói thẳng:
- Người quen với Ngưu mỗ đều biết, có chút việc có thể nhẫn, nhưng tuyệt sẽ không nhẫn mãi, Thanh Chủ bất nhân thì đừng trách bản vương bất nghĩa, tới mà không tiếp phi lễ vậy!
Đằng Phi hơi trầm mặc, biết là không cách nào lẫn tránh, bèn nói:
- Vương gia muốn Đằng mỗ tương trợ thế nào?
Miêu Nghị nâng chén kính một cái:
- Muốn tương trợ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419843/chuong-3677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.