Dương Khánh vừa nghe, chen lời:
- Là bộ hạ cũ của Vương gia tại cận về quân?
Vân Tri Thu gật đầu nói:
- Không sai! Có mười mấy người.
Nếu Dương Khánh đã hỏi thì cũng không có gì cần để giấu diếm hắn cả.
Dương Khánh lại vội hỏi:
- Đều là người bên phía tả đốc vệ?
Vân Tri Thu gượng gạo khẽ cười, gật gật đầu, những người này thẳng đến là do nàng phụ trách liên hệ, bởi thế tình hình của họ, nàng là người rõ ràng nhất.
Dương Khánh:
- Mất đi liên hệ đã bao lâu? Là đồng thời mất đi liên hệ ư?
Vân Trị Thu:
- Có hơn năm ngàn năm rồi, đột nhiên đều mất đi liên hệ, trước còn tưởng rằng liệu có phải Thiên Đình đã phát hiện ra cái gì, nếu không làm sao trùng hợp đồng thời tan biến mười mấy người như vậy, nhưng những người khác lai đều không việc gì, khiến ta vô cùng nghi hoặc, nếu là Thanh Chủ đã phát hiện, không khó nhận ra quy luật trong đó, bộ hạ cũ năm đó của vương gia sợ là sớm đã bị một lưới bắt hết, làm sao chi bắt mỗi mười mấy người? Sau này ta cũng hoài nghi liệu có phải đang chấp hành nhiệm vụ bí mật nào đó, bị khống chế không cho liên hệ với bên ngoài, lại không nghĩ thông đến cùng là nhiệm vụ gì mà phải tiềm ẩn nhiều năm như vậy, bây giờ được Hạ Hầu Thác nhắc nhở, không khỏi khiến ta liên tưởng đến việc này.
Dương Khánh trầm ngâm nói:
- Lời Hạ Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419829/chuong-3669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.