Diêm Tu, Hắc Thán đứng cạnh vừa lưu tâm Hạ Hầu Thác. Vừa chú ý phản ứng của Dương Khánh.
Dương Khánh trong lòng có cảm giác chua xót, thêm cả khiếp sợ. Vẻ mặt vẫn như cũ mỉm cười nói:
- Thiên Ông còn muốn nói điều gì? Hạ Hầu Thác nói:
- Ngươi biết lão phu muốn gì, ngươi cũng biết lão phu có thể cho ngươi cái gì...
Phanh! Hắc Thám đột nhiên xuất thủ, một quyền đập Vào mặt của Hạ Hầu Thác, răng lẫn máu bay ra. Hạ Hầu Thác hét lên rồi ngã gục, ngật đi.
- Ông nội ngươi ầm ĩ chết mất.
Hắc Thán hùng hùng hổ hổ, lại đả Hạ Hầu Thác một cước, nói với Dương Khánh:
- Đừng nghe hắn nói bậy, lão già này chính là miệng mồm lợi hai, hắn đang sử dụng cái gì à đúng rồi kế ly gián, mọi người không nên trúng kể của hắn. Dương Khánh mỉm cười.
- Lào hồ ly này quả thực không đơn giản, ta không bằng hắn!
Diêm Tu tiến lên, yên lặng đem Hạ Hầu Thác thu vào.
Không bao lâu sau, lục đạo tướng chủ cùng nhau đến. Tiến vào đạo quan chung quanh quan sát một hôi. Đơn Tình nói:
- Hóa ra nơi này chính là chỗ ẩn thân của Hạ Hầu Thác. Dương Khánh hỏi:
- Bên ngoài xử lý thế nào rồi? Ngao Thiết:
- Đã thu dọn sạch sẽ.
Cầm mấy vòng tay trữ vật dâng lên.
Dương Khánh đưa tay cản lại.
- Vương gia nói rồi, chiến lợi phẩm phân cho lục đạo, Vương gia sẽ không kiểm tra nữa. Hắn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419687/chuong-3600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.