Đi tới cửa thành đối diện sông, đến bậc thanh xuống sông, đứng ở trên bậc thang quét mắt nhìn một hàng thuyền đổ dọc bờ sông, tim khẽ thắt lại, thầm mắng một tiếng, lão hồ ly này quả nhiên chưa chết!
Bà ta liếc mắt liền thấy chiếc thuyền đầu thuyền có sơn đỏ, đầu thuyền có một người mặc áo tơi đội nón lá đang ngồi xếp chân, không phải Hạ Hầu Thác còn có thể là ai, Hạ Hầu Thác bà ta trước đây có quen biết.
Nghĩ đến xung quanh có người mai phục trợ giúp mình, cảm giác lo lắng của Bạch Phượng Hoàng cũng đỡ đi nhiều, tận lực bình phục lại tâm tình, cầm theo đồ bước xuống thềm đá.
Hạ Hầu Thác giương mắt quét nhìn bà ta một cái, xuống thuyên, bắt đầu cởi dây thừng ra.
Bạch Phượng Hoàng lại làm theo lời Vệ Khu nói, không nói gì, cứ thoải mái, trực tiếp lên thuyền Hạ Hầu Thác, chui vào trong mui thuyền ngồi khoanh chân.
Hạ Hầu Thác đem dây thững ném lên thuyền, người vừa lên thuyền chống một cây gậy trúc, thuyền rời khỏi bờ lại để cây gậy trúc xuống, chèo thuyền điều khiển thuyền hướng về phía lòng sông.
Đến khi thuyền nghỉ ở giữa lòng sông, Hạ Hầu Thác thả mái chèo xoay người. Bạch Phượng Hoàng đã đem rượu và thức ăn bày ra.
Hạ Hầu Thác ngồi khoanh chân ngồi cạnh chiếc bàn nhỏ, nhìn chằm chằm mây thứ tôm cá tươi ánh mắt bối rối thở dài một tiếng.
Bạch Phượng Hoàng châm rượu ngon cho hắn, hơi lộ ra ý chán nản nói:
- Tửu lầu tay nghề e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419675/chuong-3595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.