Chương trước
Chương sau
Đứng ở dưới cây cột Từ Đường Nhiên đột nhiên vung tay gọi to:

- Đại đô đốc!

Toàn bộ nhân mã trên quảng trường lập tức nâng cao vũ khí trong tay hướng lên trời, hò hét âm âm:

- Đại đô đốc! Đại đô đốc! Đại đô đốc.

Tất cả mọi người vẻ mặt đỏ bừng hưng phấn, đương nhiên đều biết những người này chịu thua là có nghĩa như thế nào, nghĩa là Đại đô đốc đã tiêu diệt Nam Quân Cảnh Nội, nhân mã U Minh bọn họ lần này có thể ngẩng cao đầu rồi!

Trong tiếng reo hò liên tục không ngớt. Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên cúi cái đâu cao quý của mình xuống, thống khô trong lòng cả đời này khó mà quên được!

Miêu Nghị đứng trên bậc thang trước điện vẫn bất động, dáng vẻ uy nghi lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, không ai biết tâm tình của hắn lúc này!

Đám người Bàng Quán bị giam giữ bên trong nhao nhao đi ra khỏi phòng, bị tiếng hò hét bên ngoài làm cho kinh ngạc mà đi ra, nhao nhao nhìn về phía tiếng hét truyền tới, nghi ngờ không rõ.

Bàng Quán dường như già đi không ít nhìn về phía đại điện ngây người tâm tình phức tạp.

Bên ngoài rốt cục xảy ra chuyện gì hắn không biết gì, sau khi tách ra khỏi Trần Hoài Cửu cũng không gặp mặt lại, đã nhiều năm như vậy, chưa bao giờ tin tức lại kín như thế, có thể nói bên trong này truyền ra bất cứ tin tức gì hắn hoàn toàn không biết.

Trước điện, Miêu Nghị đột nhiên giơ tay lên, cơn sóng hò hét chợt dừng lại, còn chút thanh âm vang vọng, dần dần yên tĩnh trở lại.

Miêu Nghị đi lại trên bậc thang, trước mắt bao người một mình đến bên Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên, cúi người tự mình đỡ hai người đứng dậy, tự tay cởi cành mận gai trên người của hai người xuống, xoay người lấy hai chiếc áo choàng Dương Triệu Thanh mang tới, tự tay khoác cho hai người, trấn an nói:

- Quay đầu lại là bờ, thời gian còn dài không muộn!

Lại hướng về những người khác đưa tay nói:

- Đều đứng lên đi!

Thái độ này của Miêu Nghị làm cho các tướng đầu hàng đều thở phào nhẹ nhõm, lục tục đứng dậy dưới sự hướng dần của Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên cùng nhau chắp tay nói:

- Tạ ơn Đại đô đốc khoan hồng độ lượng! Tiếp nhận đầu hàng hoàn tất, lời hứa mà Miêu Nghị trước đây đưa ra cho các tướng đầu hàng vừa có thể coi là đã thực hiện vừa có thể coi là chưa thực hiện.

Không thực hiện bắt đầu từ Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên hại vị nguyên soái này. Tiếp đó là tinh quân phía dưới. Hầu gia, Đô thống, muốn cướp toàn bộ binh quyền nhất phương chư hầu, hắn không có quyền lực cách chức hoàn toàn những người này, vẫn cần báo cáo thiên đình nắm được ý của thiên đình, nhưng đây không phải là điều hiện giờ băn khoăn.

Tình huống này, một vài chủ tướng đầu hàng đương nhiên là khó có thể thu nhận, bọn họ sau này một chút bảo đảm cũng không có, làm sao có thể vui vẻ mệnh lệnh dưới trướng phối hợp, trước khi tới đều để lại người phòng trừ vạn nhất, nhưng những tướng lĩnh đã bị gạt tới, rơi vào trong tay Miêu Nghị, không đồng ý cũng không được, ai cũng không dám bảo đảm Miêu Nghị kẻ điên này có kiên quyết đại khai sát giới hay không!

Mà Miêu Nghị tuy không giữ lời hứa, nhưng cũng không dám giết bọn họ, nếu lúc này ngang nhiên vi phạm cam kết. Thần Lộ và Tị Lộ hàng quân nào biết sau này có nuốt lời hay không, có người xúi giục chút, không cẩn thận chút là sẽ đại loạn, trong thời gian ngắn khó có thể ổn định thế cục Nam Quân Cảnh Nội, đối với hắn tình cảnh trước mắt rất bất lợi, cho nên còn cần “Thuyết phục” những người này phối hợp!

Cuối cùng sau khi song phương đều đồng ý, người từ bỏ binh quyền có nữ nhi đều sai người đưa nữ nhi tới, không có nữ nhi thì đưa tỷ muội tới thậm chí ngay cả cháu gái cũng đưa tới, thậm chí tạm thời đem thân thích nhà vợ nhận làm nữ nhi đưa tới.

Nói trắng ra là, lý do cũng như Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên không có gì khác, muốn được bảo đảm đến cùng, thì phải kết thân với Miêu Nghị, cùng Miêu Nghị lập quan hệ thông gia dù cho mất đi quyền thế cũng không ai dám động đến bọn họ, còn có thể bảo đảm người nhà tiếp tục sống.

Mà cái giá Miêu Nghị phải trả là tận tay viết hơn ngàn bức hôn thư, phải có pháp ấn của hắn, phải chứng minh cho người ta, chứng minh hắn và người ta là quan hệ thân thích. Miêu Nghị lúc này coi như không đếm xỉa đến, một lúc nạp hơn một ngàn thiếp thất, có thể nói ai đến cũng không cự tuyệt, ngay cả vài tỷ muội không có chốn về hoặc nữ nhi tái giá, hắn cũng gật đầu cưới, những điểm khác cao thấp mập ốm xấu đẹp như thế nào hắn càng không để ý tới.

Sau khi bảo đảm cho những người này, việc chỉnh đốn nam quân đại quy mô rốt cục bắt đầu rồi.

Nam quân năm đó cho dù là Hạo Đức Phương còn trên đời cũng khó giải quyết, lần này đối với Miêu Nghị mà nói cũng là cơ hội ngàn năm có một cái gọi là không phá thì không xây được chính là vậy, Miêu Nghị đương nhiên muốn nhân cơ hội này một lần giải quyết cho xong.

Miêu Nghị không nuốt lời với tàn quân của Hạo Đức Phương. Nhân mã của Bàng Quán hắn cũng không nuốt lời, nam quân đều giữ nguyên chức quan hắn cũng không nuốt lời, chỉ dựa vào Đại Quân U Minh hắn không thể khống chế được địa bàn lớn như Vậy. Vài người vẫn còn có thể dùng được. Nhưng vẫn cần tiến hành đại quy mô điều chỉnh toàn bộ nam quân phía dưới, phá vỡ chế độ vốn có, nhân mã toàn bộ điều chỉnh, lần nữa xây dựng lại dàn giáo của nam quân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.