Đoàn người tân khách vô thanh vô tức chủ động tạo ra một con đường, nhường đường đi tới, mặc dù người nhà đã thông báo mình sẽ không có chuyện gì, nhưng lúc này nhìn thấy Miêu Nghị có người vẫn không dám lớn tiếng ồn ào náo động, hoặc lộ ra chút nào bất kính.
Miêu Nghị hồi trẻ cũng thích cùng bằng hữu nghị luận, người nói xấu Miêu Nghị lúc này trong lòng cũng tràn đây sợ hãi.
Ai cũng biết, chỉ cần Miêu Nghị vừa bước lên vương vị, thiên hạ này e là không ai còn dám ngang nhiên nói xấu Miêu Nghị, nhất là những người có thân phận như này, càng phải quản lý tốt cái miệng mình, bằng không phải chịu trách nhiệm với lời mình nói ra, không thể như trước đây cùng anh em quyền quý nâng cốc vui mừng phỉ báng Miêu Nghị. Thử hỏi toàn bộ quý tộc thiên đình, có ai dám phỉ báng Tứ Đại Thiên Vương? Bị người nhà mình biết thì sẽ đánh gãy chân!
Muốn nói cũng là mọi người len lén nói sau lưng, tuyệt đối không dám khoa trương.
Ai dám loạn truyền tin ra ngoài là Miêu Nghị bức tử Hạo Đức Phương? Có một số việc người trong cuộc biết là được, rêu rao khắp chốn là tự tìm phiền toái, đạo lý đó giống như là Thiên hậu hạ hầu Thừa Vũ tìm cớ giết chết phi tần nào đó, trong bối cảnh không có mục đích gì, ai dám nói lung tung với người trong thiên hạ? Tin truyền ra ngoài Hạ Hầu gia không tìm ngươi hỏi rõ mới lạ. Đương nhiên, có một số việc sớm muộn sẽ từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419515/chuong-3517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.