Đối với thủ đoạn liên tiếp của Miêu Nghị hắn tuy là tín phục, nhưng Hoành Vô Đạo còn có lòng tốt nhắc nhở:
- Đại đô đốc cũng đừng khinh địch, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Hắn hiện giờ đương nhiên là hy vọng Miêu Nghị mọi chuyện đều tốt, chuyện trước mắt ngàn lần không thể làm hỏng, dù sao chuyện này cũng liên quan đến lợi ích của hắn, lần này nếu có thể ngồi chắc chắn vào địa bàn nam quân, Miêu Nghị chắc chắn sẽ cho hắn không ít thứ tốt, ước đoán vị trí tinh quân là tối thiểu.
Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
- Bọn họ trước kia chỉ biết đứng nhìn, đến khi Hạo Đức Phương binh bại mới ra tay không thấy quá muộn sao? Bản đốc sợ là không đợi được đên lúc đối mặt với đại quân bọn chúng rồi!
Hoành Vô Đạo trầm ngâm nói:
- Đại đô đốc, còn cần đề phòng quân cận vệ, Nam Quân Cảnh Nội cũng không thiếu quân cận vệ đang trông chừng, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
Miêu Nghị liếc mắt nhìn hắn nói:
- Quân cận vệ dựa vào cái gì ra tay với ta? Thanh Chủ hạ chỉ để cho ta bình diệt tên phản bội Bàng Quán, ta đã tuân chỉ bình định đại loạn, Hạo Đức Phương tự sát mà chết lại không phải do ta giết, Thanh Chủ lấy lý do gì để đối phó với ta? Lẽ nào ta tuân chỉ hành sự là làm sai hay sao?
Hoành Vô Đạo nhất thời im lặng, ngẩm lại cũng đúng là như vậy, trong tình thế không chắc chắn tội danh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419501/chuong-3510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.