Đại quân nhìn tinh không trong nháy mắt tĩnh mịch vô cùng, tất cả ngây người, Tô Vận mắt mở to, thuộc cấp của Hạo Đức Phương ngây ra nhìn thân thể tàn phế kia.
Ngay cả Bàng Quán đã tỉnh táo lại đẩy hết mọi người ra cũng kinh ngạc nhìn cảnh này, cái gọi là chết tử tế không bằng sống lay lắt. Hắn để tay lên ngực tự hỏi, chính hắn cũng không thể hiểu được sức mạnh này, khiến cho nội tâm hắn bị chấn động, hắn đã biết sự khác biệt giữa mình và Hạo Đức Phương.
Một đầu lâu máu vẫn còn nhỏ giọt bay tới, lực đạo ném không lớn, theo quán tính hướng về phía Miêu Nghị.
Bàng hệ nhân mã vây bên ngoài đương nhiên không người nào dám ngăn cản, nhao nhao chủ động thôi lui sang hai bên, nhường đường cho đầu lâu bay qua.
Tất cả mọi người nhận ra trên người Hạo Đức Phương tỏa ra cái gọi là thắng làm vua thua làm giặc. Hạo Đức Phương diễn dịch vô cùng nhuần nhuyển, thắng thì làm vua, bại thì sạch sẽ gọn gàng vung đao cắt cổ!
Nhìn đầu lâu đang dần dần bay tới, chấn động trong lòng Miêu Nghị cũng khó có thể hình dung, hắn cũng không ngờ Hạo Đức Phương có thể dứt khoát như vậy. Hắn không khỏi nghĩ đến Doanh Cửu Quang, rõ ràng có cơ hội tháo chạy nhưng lại không chịu tháo chạy. Hạo Đức Phương trước mắt hắn cũng không bằng lòng sống lay lắt!
Toàn thân Miêu Nghị tỏa ra pháp lực, giữ đầu lâu đang bay tới tại vị trí cách hắn một trượng, không đưa tay tiếp nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419495/chuong-3507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.