Thế là đám người bay vút lên trời, trước khi đi Miêu Nghị nháy mắt với Hoàng Lệ, ý bảo trông coi kỹ nơi đây.
Đi tới tinh không xa xa vừa nhìn động tĩnh, Miêu Nghị cũng không khỏi thậm bội phục Hạo Đức phương, vẫn chó cùng rứt giậu, vẫn cố kiên trì.
Nhưng có thể tưởng tượng, đến mức độ này, những người còn sống bên Hạo Đức Phương, đều là tinh nhuệ bị đào thải.
Mà Hạo Đức Phương cũng quả thật không đếm xỉa đến. Từ khi không thể liên lạc được với nhân mã bên Ẩn Hứa, là hắn biết tám chín phần là toàn quân đã bị diệt rồi, một chút hi vọng cuối cùng cũng hết rồi, lần nữa tự mình dẫn nhân mã ra tay, không phải đột phá vòng vây, mà là đeo bám Bàng hệ chém giết đến cùng, một khi đối phương buông lỏng, tất nhiên là sẽ bị phá pháp cung tập kích.
Lúc này còn dư lại mười mấy Vạn người, mấy triệu đại quân đoàn kết một lòng, tuyệt đối không cho quân địch cơ hội chia tách đội hình, đấu đá ngang dọc, nhiều lần ép cho Bàng Quán kẹt trong quân trại, thậm chí khiến hắn phải thối lui nhiều lần.
Bàng Quán cũng hết cách với những người này, lúc này nếu như bắn giết, thì đương nhiên phải giết cả người mình, chỉ sợ ném chuột vỡ đồ, không có lượng lớn nhân mã thì không thi triển được.
Mà đám người Hạo Đức Phương đều là không đếm xỉa đến, ôm hi vọng giết thêm một tên kiếm thêm được một tên nên đang liều mạng, tử chiến không đầu hàng, cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419490/chuong-3505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.