Tần Hoài Cửu kinh ngạc hỏi:
- Sao lão gia lại nói thế?
Bàng Quán:
- Tào Mãn vừa mới nhận được tin tức, bề ngoài có vẻ như Hạo Đức Phương đã ngừng hẳn hành trình, thực ra thân quân vẫn đang âm thầm chuẩn bị.
- Sao Tào Mãn biết thân quân của Hạo Đức Phương đang âm thầm hành động... A.
Trần Hoài Cửu vỗ mạnh lên đầu mình, còn phải nói chắc, chắc chắn là Hạ Hầu gia có tai mắt trong thân quân của Hạo Đức Phương, nhất thời mặt mày ảo não, nói:
- Lão tặc quả nhiên gian trá, không sai, cái mà lão tặc kia gọi là hủy bỏ hành trình hoàn toàn có khả năng là phòng bị chuyện chưa xảy ra, dập tắt khả năng xuất hiện nguy hiểm.
Bàng Quán bắt lấy cánh tay lão, gằn giọng nói
- May mà nhận được tin tức của Tào Mãn từ sớm, nếu không thì căn bản không kịp làm gì hết! Quả nhiên trời không phụ ta, mai nhất định sẽ là ngày giỗ của lão tặc kia! Hiện giờ ngươi lập tức báo cho huynh đệ phía dưới, kế hoạch vẫn như cũ, chuẩn bị kĩ càng mọi thứ đi, phải chuẩn bị xong mọi thứ trước khi lão tặc kia tới. Nhớ kĩ, bảo bọn họ thật cẩn thận cho ta, không được gây ra bất kỳ động tĩnh gì.
Hai mắt Bàng Quán tỏa sáng đầy hưng phấn, có thể nói là hoàn toàn tỉnh lại từ trong đau buồn.
- Dạ! Trần Hoài Cửu đáp lại, rồi nhắc nhở:
- Lão gia, hiện giờ nắm chắc thời gian, người của Ngưu Hữu Đức bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419450/chuong-3485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.