Chương trước
Chương sau
Chờ khi hai tay đặt xuống, Hoàng Phủ Yến, cũng chậm rãi quay người lại, lắc mình bay tới bên người Yêu tăng Nam Ba, hai người cùng biến mất sâu vào trong rừng rậm, tìm một sơn động chui vào.

Trong hang núi, thần hồn Yêu tăng Nam Ba xuất khiếu, bóng người kim quang tiến vào trong cơ thể Hoàng Phủ Yên.

Một hồi lâu sau, thần hồn Yêu tăng Nam Ba rời khỏi thân thể Hoàng Phủ Yến, biểu hiện của Hoàng Phủ Yến dại ra ngồi khoanh chân, năm ngón tay Yêu tăng Nam Ba nhiếp về phía đầu đối phương, năm sợi tơ vàng như rắn trườn chui vào trong đầu Hoàng Phủ Yến.

Khi từ trong động đi ra, Hoàng Phủ Yến tạm thời trở về chỗ đặt chân tạm thời của Hoàng Phủ gia.

Yêu tăng Nam Ba thì lấy ra tinh linh liên hệ với Tả nhi bên ngoài, sau khi xác nhận bên ngoài đã khôi phục trật tự, hắn lập tức đi tới ngoài khu ở của Bàng gia, hắn phỏng chừng người nhà họ Bàng sẽ không ở đây lâu.

Không nằm ngoài dự liệu của hắn, không bao lâu sau, người Bàng gia đi ra ngoài. Tra Như Diễm khôi phục khuôn mặt bình thường, dẫn cả đám người bay lên trời.

Yêu tăng Nam Ba thì giống như hạ nhân canh giữ ngoài cổng trạch viện Bàng gia, theo đoàn người rời đi dưới ánh mắt của mọi người, thỉnh thoảng quan sát phía sau giống như đoạn hậu.

Lúc này trên dưới nhà họ Bàng cũng không quan tâm người theo phía sau này là ai.

Có không ít người nhìn theo bọn họ rời đi đám người Tra Như Diễm rút khỏi đối với những người khác tham gia Vô Song hội mà nói chính là chuyện đương nhiên. Xảy ra chuyện như vậy, Bàng gia nào có tâm tình tiếp tục du ngoạn. Những nữ nhân bình thường tranh dành đoạt tiếng với Tra Như Diễm kia cười thầm, nhìn chuyện cười của Tra Như Diễm có thể không buồn cười sao? Sau này Tra Như Diễm trước mặt các nàng có thể nói là không nhấc đầu lên.

Bên ngoài cũng không ai dám ngăn cản lục soát người của Bàng gia, thời điểm như này muốn kiểm tra quả thực là khinh người quá đáng. Sợ làm Bàng gia tức giận.

Yêu tăng Nam Ba nghênh ngang theo sát đoàn người Bàng gia rời khỏi Thủy Hành tinh, lá gan không phải lớn một cách bình thường, dưới con mắt mọi người có ai dám dưới tình hình trọng binh canh gác làm ra chuyện như vậy có chút bất trắc là sẽ lòi đuôi, hoàn toàn không để những người khác vào trong mắt, có đủ sự bình tĩnh, người khác căn bản không nhìn ra điểm gì khác thường.

Vừa ra khỏi Thủy Hành tinh. Bàng gia triệu tập nhân mã hộ vệ, hắn thậm chí công khai thoát khỏi đội ngũ nhân mã Bàng gia dưới mí mắt mọi người, trực tiếp bay về phía đám người Tả nhi đang chờ đợi.

Hành động như vậy khiến Tả nhi giật mình, hắn giống như người không hề liên quan, hạ xuống bên cạnh đám người Tả nhi, truyền âm nói với Tả nhi:

- Đi thôi!

Tả nhi có chút hãi hùng, nhiều người đang nhìn phía bên này như vậy, hiện giờ đi có thích hợp không, hỏi:

- Tiền bối có tra được người tên Giang Vân từ miệng Hoàng Phủ Yến không?

Yêu tăng Nam Ba:

- Chuyện Giang Vân sau này hãy nói chuyện Hoàng Phủ Yến cũng không cần các ngươi tiếp tục theo đuổi, một trong ba tâm phúc của Thượng Quan Thanh, Đỗ Kiều đang ở Hoàng Phủ gia, hãy chuẩn bị tốt việc săn Đồ Kiều, hi vọng có thể từ trên người hắn tra được vị trí luyện bảo. Còn tên Hàn Lệ kia thì không thể giữ lại!

Hiện giờ Hoàng Phủ Yến rất quan trọng với hắn, hắn không muốn phía bên Hàn Lệ lộ ra kẽ hở gì khiến phá hỏng quân cờ Hoàng Phủ Yên này.

Tả nhi:

– Ta sẽ cho người xử lý.

Yêu tăng Nam Ba:

- Không cần ngươi quan tâm tự sẽ có người xử lý sạch sẽ đi thôi!

Tả nhi không thể làm gì khác là cùng đám người rời đi, khi bay đi, Yêu tăng Nam Ba quay đầu nhìn Thủy Hành tinh, dù sao cũng có chút tiếc hận, năng lực hiện tại của hắn đủ để khiến nơi này hoàn toàn hỗn loạn.

Nhưng mà hắn không thể làm như vậy, hiện giờ khắp nơi đều muốn đổi phó hắn, trong những người phòng ngự đều có không ít người đóng kín thính thức cùng ý thức, không thể khống chế tất cả mọi người lại. Một khi xảy ra chuyện khiến lộ tin tức, cả vùng tinh vực này sẽ bị phong tỏa, đến khi đó không biết lúc nào mới có thể thoát ly tinh vực này.

Điều hắn tiếc hận chân chính, chính là nơi này có không ít quyền quý, đáng tiếc Khống thần thuật của hắn không thể khống chế quá nhiều người, tu vi thấp đúng là có thể khống chế nhiều một chút, đụng phải người tu vi cao thâm như Hoàng Phủ Yến, chỉ có thể khống chế một, huống chi hắn còn khống chế tên Trương Bình đang giữ liên lạc với Miêu Nghị, đúng là không đủ lực để khống chế quá nhiều.

Khống Thần thuật này là do hắn lĩnh ngộ trong những năm tháng bị phong ấn, nói trắng ra chính là tróc ra thần hồn bản thân nhập vào thân thể mục tiêu, lấy tư tưởng bản thân áp chế tư tưởng mục tiêu, làm việc tuân theo tư tưởng của hắn, pháp thuật này ảnh hưởng rất lớn với thần hồn của hắn. Dù sao thần hồn của hắn không thể vô hạn tách ra, lần trước sau khi bị Diêm Tu phá pháp đã gặp phải phản phệ, tu dưỡng thời gian lâu dài mới khôi phục như cũ.

Mà một khi gặp người thần hồn mạnh mẽ hơn hắn, Khống Thần thuật căn bản không hiệu quả. Đương nhiên, hiện giờ trong thiên hạ căn bản không tìm ra người thần hồn mạnh mẽ hơn hắn.

Vì lẽ đó trước mắt hắn chỉ cần khống chế người cần thiết nhất, khôi phục thân thể mới là điều quan trọng nhất. Chỉ cần có thể khôi phục thực lực mới có thể không chút sợ hãi đi tới mọi nơi không lo bị tóm, mới dám thoải mái làm nhiều việc hơn. Mà khi khống chế được Hoàng Phủ Yến, không khác gì nói một bộ phận thực lực của Quần Anh hội nằm trong tay hắn.

Bàng gia rời đi cũng không ảnh hưởng tới hứng thú du ngoạn của đại đa số người tham gia Vô Song hội, ngược lại còn thêm một đề tài bàn tán trong khi du ngoạn.

Vô Song hội mỗi trăm năm một lần đối với rất nhiều nam nữ chưa kết hôn mà nói thì đây chính là cơ hội vui vẻ thoải mái, dù sao cơ hội để gia quyến quyền quý khắp thiên hạ tụ tập như vậy không có mấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.