Chương trước
Chương sau
Vì nữ nhân của mình mà có thể dựa vào nửa cánh quân Hổ Kỳ huyết chiến, đánh tan trăm vạn quân tinh nhuệ, mà giờ nàng trở thành nữ nhân của hắn, nếu nàng công bố thân phận này ra, không biết còn ai dám ăn nói lỗ màng với nàng mữa!

Nhớ tới đây, Bàng Tiếu Tiếu có chút thổn thức cảm khái, điều phụ thân mình không làm được trái lại nam nhân của mình có thể làm được, đáng tiếc hiện giờ vẫn chưa thể nói với bên ngoài.

Có điều nàng vẫn rất mong chờ, vẫn đang nghĩ một khi những người kia biết mình đã gả cho Ngưu Hữu Đức thì sẽ có phản ứng gì.

- Thiếp không muốn đi. Bàng Tiếu Tiếu đột nhiên thấp giọng nói.

Miêu Nghị kinh ngạc:

- Sao thế? Nếu không đi thì sao mở mang kiên thức được?

Bàng Tiếu Tiếu lại lầm bầm một câu: -Sợ chạm mặt người không dám gặp.

Miêu Nghị cau mày, hắn cũng nghe nói tới mấy chuyện vặt vành giữa đám con em quyền quý, cười lạnh nói:

- Sao hả? Còn có người dám lên mặt với nàng? Cứ việc đi, ai dám lên mặt với nàng, lập tức nói với ta, ta đảm bảo kẻ đó đi đời nhà ma, không còn mạng về nhà luôn!

Thật bá đạo! Đôi mắt Bàng Tiếu Tiếu sáng lên, cũng có cảm giác lâng lâng, nói chung, câu nói kiểu này cha nàng không nói ra được, cũng sẽ không nói như vậy, nàng không kìm lòng được hơi vươn người lên, hôn lên môi Miêu Nghị rồi nhanh chóng rụt về, cẩn thận nói:

- Thiếp thân sợ gặp phải Vân Tri Thu tỷ tỷ, nghe nói trước đây Vân tỷ tỷ thường đích thân tới tham dự, lần này Vân tỷ tỷ ra ngoài du ngoạn liệu có tới không? Thiếp thân sợ tình cờ gặp tỷ ấy rồi không biết nên nói gì mới phải.

- Ầy.

Miêu nghị không nói gì, đương nhiên hắn không dám dùng câu “không còn mạng về nhà” với Vân Tri Thu, bằng không chỉ sợ hắn mới là người không dám về nhà.

Mà quả thật trước đây Vân Tri Thu cũng sẽ thường tới những nơi như vậy, xã giao này kia, hiện giờ nàng sẽ không đi tới mấy nơi đó nữa, lần này càng không có chuyện sẽ đi, Miêu Nghị vội ho một tiếng, nói:

- Nàng yên tâm, nàng ấy rất dễ tính, lần này khi ta cưới nàng vào cửa, đã được nàng ấy đồng ý rồi.

Bàng Tiếu Tiếu yếu ớt nói: -Chứ không phải sau khi biết thiếp thân sắp vào cửa nên tức quá rời nhà đi luôn rồi?

- Ha ha, nàng cả nghĩ quá rồi, đợi sau này nàng gặp được nàng ấy sẽ hiểu thôi.

Điều này Miêu Nghị rất chắc chắn, chỉ cần là những người được Vân Tri Thu đồng ý cho hắn lấy thì sau khi các nàng vào cửa đều chung sống rất hòa thuận, hắn ngắt một cái trên mặt nàng:

- Yên tâm đi, lần này nàng ấy có việc nên sẽ không đi, nàng có thể yên tâm chơi thật vui, cần gì cứ liên lạc với ta, ta sẽ lập tức phái người đưa tới cho nàng.

Lúc này Bàng Tiếu Tiếu mới yên tâm không ít:

- Không cần phiền phức thế đâu, mẹ cũng sẽ đi mà, thiếu gì trong nhà thiếp sẽ tự cung cấp.

Bốp! Miều nghị tét lên bờ mông trắng nôn của nàng.

- Nhớ kỉ, nơi đây mới là nhà của nàng, muốn cần gì thì phải nghĩ tới việc tìm ta đầu tiên, chứ không phải tìm tới nhà mẹ đẻ của nàng!

Chịu đánh, có đôi khi cũng là một loại hạnh phúc. Bàng Tiếu Tiếu ưm một tiếng, càng ôm chặt hắn.

Hôm sau, Miêu Nghị sắp xếp tay chân hộ tống nàng trở về, nhưng Miêu Nghị không tiễn nàng ra khỏi cửa lớn của Tổng đốc phủ mà đứng trên lầu cao nhìn theo.

Sau khi bóng người biến mất phía chân trời xa xa, Miêu Nghị buông tiếng thở dài: -Hạo Đức Phương không phải dạng vừa, e là sẽ không dễ dàng ra tay như vậy đâu, không biết Bàng Quán có thể nghĩ ra cách gì.

Dương Khánh đứng cạnh nói: -Sắp tới Cẩm Tú Vô Song hội sẽ được tổ chức, không biết tân phu nhân có tới tham gia không?

Miêu Nghị không biết tại sao y hỏi cái này, hơi gật đầu, đáp:

- Hẳn là sẽ đi.

Dương Khánh bình tĩnh nói:

- Phỏng chừng Bàng Quán cũng sẽ bảo nàng đi, dựa vào tuổi tác của nàng thì hẳn là chưa từng tham gia, va chạm với mấy lễ hội lớn kiểu này hẳn sẽ giúp nàng mở mang tầm mắt, bằng không rất dễ khiến người ta nghi ngờ, theo thường lệ, nữ quyến Bàng gia đều sẽ tới đó, đại sự sắp tới, Bàng Quán sẽ không để lộ bất cứ sơ xuất nào. Nếu đại nhân không muốn tân phu nhân gặp chuyện, tốt nhất nên căn dặn tân phu nhân nhất định phải theo sát mẹ mình, cố gắng tránh việc ở cùng với Bàng Ngọc Nương, rất có khả năng khi Cẩm Tú Vô Song hội xảy ra. Bàng gia sẽ có chuyện!

Miêu Nghị chầm chậm nghiêng đầu qua, nhìn y: -Nói nghe nào?

Dương Khánh nghiêm túc nói tiếp.

- Gần đây thuộc hạ thu thập tin tức, cẩn thận điều tra những người bên cạnh Bàng Quán một hồi, cũng đang tìm xem Bàng Quán có khả năng sẽ tìm cơ hội ra tay ở đâu, để đại nhân bên này phòng ngừa chu đáo, chuẩn bị sớm. Lúc đó, tại sao đại nhân lại chọn Bàng Tiếu Tiếu mà không chọn Bàng Ngọc Nương – người xét về tuổi tác thì hợp với đại nhân hơn, hẳn là đại nhân cũng biết rõ nguyên nhân là gì.

Miêu Nghị ừ một tiếng: -Hiện giờ không nên chọc vào tên Vương Lạc kia.

Dương Khánh:

- Trước kia chưa chắc Bàng Quán sẽ đồng ý với tên Vương Lạc kia, hiện giờ, khi đã có động cơ thì lại khác. Bàng Quán đang tìm đủ mọi cách để đột phá, rất có thể sẽ tính toán tới chuyện Vương Lạc và Bàng Ngọc Nương! Muốn điệu hổ ly sơn, lại không để Hạo Đức Phương nghi ngờ, hơn nữa Cẩm Tú Vô Song hội lại gần ngay trước mắt, e rằng đây là một hoàn cảnh hoàn toàn phù hợp để thuận nước đẩy thuyền!

Khi nói lời này, sắc mặt y khá lạnh lùng, y rất xem thường loại người bán nữ cầu vinh như Bàng Quán, chí ít y cũng sẽ không vì tiền đồ của bản thân mà dùng con gái mình để giao dịch.

Miêu Nghị híp mắt hỏi: -Ngươi chắc chắn sẽ xảy ra chuyện?

Dương Khánh lắc đầu:

- Chưa thể chắc chắn, thuộc hạ cũng không biết Bàng Quán có thể nghĩ tới điều này hay không, cũng không tiện nhắc nhở, chúng ta có vẻ quá gấp gáp sẽ khiến Bàng Quán dễ dàng nghi ngờ; chuyện lớn như vậy, chắc chắn Bàng Quán không hi vọng toàn bộ kế hoạch của mình bị người khác nắm trong lòng bàn tay, nếu không sao lão có thể an tâm? Đặc biệt là đại nhân bên này không chế quá lợi hại, sẽ dễ khiến lão suy đoán. Vì vậy, chỉ có thể đứng ở vị trí của Bàng Quán bên kia mà suy đoán việc tại sao lão lại phòng ngừa chu đáo để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Cũng có lẽ do thuộc hạ nghỉ nhiều, có điều đây là điểm mấu chốt Bàng Quán có khả năng sẽ suy tính tới, mà trong khâu cuối cùng kế hoạch của đại nhân, tân phu nhân còn có thể phát huy tác dụng, vì vậy hiện nay chưa thể xảy ra chuyện gì! Có điều nói đi cũng phải nói lại, theo lý mà nói, cho dù có chuyện, hiện giờ Bàng Quán vẫn cần tân phu nhân để ổn định quan hệ hợp tác với đại nhân, nên hẳn là đã có chuẩn bị cả rồi, sẽ không để phu nhân gặp phải nguy hiểm, bằng không sau đó sẽ chẳng biết ăn nói với đại nhân thế nào. Nhưng sợ là sợ Bàng Quán chắc chắn đại nhân muốn lấy địa bàn Mão Lộ nên sẽ không vì việc nhỏ mà trở mặt với lào, tới khi đó, vì để mọi chuyện không chút sơ suất, e là đến cả sống chết của Tra Như Diễm lão cũng sẽ không để ý. Vì vậy, khi tính toán, đại nhân luôn phải đi trước người ta một bước, cẩn tắc vô ưu thì sẽ không bao giờ hỏng chuyện!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.