Hạ Hầu Thác đã nói tới mức này, Vệ Xu còn có thể nói gì.
Nói trắng ra, Hạ Hầu gia vẫn dưới sự khống chế của vị này, hắn có thể thoải mái ủy quyền là vì hắn có thể dễ dàng thu quyền lực quay lại, Hạ Hầu gia vẫn do lão gia tử quyết định mọi chuyện.
Vệ Xu cúi đầu xuống, đang suy nghĩ Hạ Hầu Lệnh chết rồi mình phải đi con đường nào.
- Lào Nhị nếu không thể sống sót trở về, ngươi tới bên người lão Tam đi.
Hạ Hầu Thác nhàn nhạt nói một câu, Vệ Xu ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Hạ Hầu Thác không nói nữa, dùng bữa uống rượu.
Phủ Tổng đốc U Minh, trong hoa viên, Phi Hồng tươi cười như hoa, đang cùng Miêu Nghị dạo quanh các khóm hoa, bình phẩm thưởng thức hoa.
Dương Triệu Thanh bước nhanh tới, truyền âm bẩm báo:
- Đại nhân, Hạ Hầu Lệnh tới rồi.
- Ố!
Ánh mắt Miêu Nghị sáng ngời, đưa tay vỗ lên eo Phi Hông nhẹ nhẹ.
Phi Hồng hành lễ cáo lui, sau đó khẻ gật đầu hỏi thăm với Dương Triệu Thanh, biêt Miêu Nghị có chuyện quan trọng cần thương lượng, nhanh chóng rời đi.
Dương Triệu Thanh chắp tay đưa tiền.
Phi Hồng vừa đi, Dương Khánh ẩn nấp phía sau thân cây cách đó không xa cũng đi tới, hiển nhiên là hắn đã biết chuyện này, tiến lên cười nói:
- Hạ Hầu Lệnh không chút tiếng động, đột nhiên tới tập kích, ha ha ha...
Miêu Nghị nhìn hắn mỉm cười, trước hắn còn không biết nên dùng cớ gì mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419336/chuong-3428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.