Chương trước
Chương sau
Hạ Hầu Lệnh.

- Yêu tăng Nam Ba khẳng định muốn lấy bằng được thứ này. Vừa vặn lấy làm mồi dụ câu hắn ra, một lần diệt trừ Yêu tăng! Xem ra ta phải đích thân tới phủ Tổng đốc U Minh một chuyến, tìm Ngưu Hữu Đức nói chuyện rồi.

Vệ Xu: - Nếu Ngưu Hữu Đức không chịu giao ra thì sao? Hạ Hầu Lệnh cười lạnh nói:

- Vậy thì cũng không thể tha cho hắn, nếu rượu mời không muốn uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy ta không thể làm gì khác hơn là báo cho Thiên Đình biết, để đám người Thanh chủ ép hắn giao ra. Có điều thứ này vẫn nên nắm giữ trong tay Hạ Hầu gia tộc, cho dù không thể dụ được Yêu tăng cũng nhất định phải tận mắt nhìn nó bị hủy diệt, quyết không thể để nó rơi vào trong tay Yêu tăng. Ngươi sắp xếp một hồi, trước tiên không nên kinh động Ngưu Hữu Đức, chúng ta đột nhiên tới bái phỏng!

- Được! Vệ Xu gật đầu đáp lại chủ nhân tự mình châm trà không thể không nề mặt, nâng chén trà nên một hơi cạn sạch, sau đó mới nhanh chóng đứng dậy rời đi. Ra khỏi cấm viện, Vệ Xu nhanh chóng đi tới nhà mình, trốn trong phòng, lấy ra tinh linh liên hệ với Hạ Hầu Thác, tin tức quan trọng như vậy không cần nhanh chóng thông báo.

Phía bên Hạ Hầu Thác như đang tiêu hóa tin tức, một lúc sau mới trả lời:

- Vệ Xu, phủ Tổng đốc U Minh ngươi không nên đi.

Vệ Xu kỳ quái hỏi:

- Tại sao?

Hạ Hầu Thác:

- Không có tại sao, ngươi tìm cớ tách ra, nói phía dưới có thể tra ra chút mạnh môi của Yêu tăng Nam Ba, cần tự thân đi xử lý, phủ Tổng đốc U Minh để lão nhị tự mình tới là được, ngươi tới chỗ của ta một chuyến.

Vệ Xu lập tức được có chuyện quan trọng gì cần sắp xếp, bằng không lão gia tử sẽ không dễ gọi mình qua đó.

Nhưng mà điều khiến hắn không biết nói gì chính là lý do lão gia tử cho mình có phải là quá qua loa rồi không, tra ra manh mối của Yêu tăng Nam Ba? Nếu khi trở lại Hạ Hầu Lệnh hỏi thăm tận tình, như vậy mình phải nói như nào?

Có điều hắn biết Hạ Hầu Thác không phải là bắn tên không đích, nêu nói như vậy ắt sẽ có lý do, lúc này đáp:

- Vâng, lão nô đã hiểu!

Ngày tiếp theo, Vệ Xu sau khi sắp xếp xong toàn bộ hành trình cho Hạ Hầu Lệnh, báo ra lý do để tránh đi tới phủ Tổng đốc U Minh.

Hạ Hầu Lệnh vừa nghe là có thể tra ra hướng đi của Yêu tăng Nam Ba, đương nhiên sẽ không ngăn cản Vệ Xu rời đi, đây không phải việc nhỏ, nghiêm lệnh Vệ Xu nhất định phải tra rõ.

Vệ Xu trước tiên chờ Hạ Hầu Lệnh rời khỏi Thiên Ông phủ Đường Giang Bạn phồn hoa, tửu quán san sát, ỷ thúy ôi hồng, đầu đường cuối phố người buôn kẻ bán nối liền không dứt.

Trong tay cầm rượu và thức ăn. Vệ Xu đi ra khỏi đám đông, đứng ở bờ sông, ánh mắt đảo nhìn những chiếc thuyền xung quanh, khóa chặt một chiếc thuyền đánh cá bóng loáng, nhìn thấy Hạ Hầu Thác mặc trang phục ngư ông ngồi trên mũi thuyền, nhanh bước xuống thang.

Nhìn thấy hắn, Hạ Hầu Thác thả thừng ra buộc, đợi khi Vệ Xu lên thuyền, Hạ Hầu Thác mới điều khiển thuyền rời bên.

Thành thục như một ngư ông đích thực,Vệ Xu cười khổ.

Có điều khoan nói chuyện này, người trong tu hành lấy ngư ông để trà trộn thế gian đúng là một phương thức che dấu tốt, vừa không cần lo lắng người xung quanh sinh lão bệnh tử lại xuất hiện một lão bất tử như ngươi, lại có thể trà trộn trong đoàn người thế tục, độc lai độc vãng, muốn tới đâu liền tới đó, thân phận có thể liên tục thay đổi.

Thuyền ra giữa sông, Hạ Hầu Thác buông tay ra, Vệ Xu bày rượu và đồ ăn ra, ngôi ở đối diện Hạ Hầu Thác nói:

- Lão gia, tôm cá tươi mà ngài muốn.

- Còn nhớ lần trước ngươi vì sao tìm ta không?

Vệ Xu nhắm mắt thu tinh linh lại, suy tư một hồi, nói: - Vẫn nhớ, Nhị gia ra tay lật đổ Doanh gia, Hạ Hầu Thác than thở nói: - Ngươi nói lão Nhị bị Ngưu Hữu Đức dắt mũi, lo lắng lão nhị chịu thiệt, ngươi nói Ngưu Hữu Đức đôi đâu lão Nhị quá mức khí định thân nhàn, dường như có hậu thủ. Vệ Xu liên tục gật đầu- Lúc đó lão gia nói đúng là Ngưu Hữu Đức cό hậu chiêu, nói Ngưu Hữu Đức đang ở U Minh chỉ địa đối đầu với lão Nhị có thể khi định thần nhàn như vậy liền thôi, nô tài hỏi lão gia nhưng lão gia không chịu nói.

Hạ Hầu Thác lắc đầu thở dài:

– Ta không nói sao? Ta nói lão nhị lấy phương thức lật đổ Doanh Cửu Quang để lập uy trong gia tộc e rằng là phí công, ta nói lão nhị trong thời gian dài cũng đừng nghỉ những huynh đệ kia của hắn chống đỡ, ta nói những huynh đệ kia không ở sau kéo chân hắn đã là tốt, ta nói Ngưu Hữu Đức đang ở U Minh chỉ địa đối đầu lão Nhị có thể khí định thần nhàn như vậy... Nói còn chưa đủ nhiều sao? Hiện giờ ngươi cảm thấy lão Tam và Ngưu Hữu Đức quan hệ như nào?

Vệ Xu còn đang suy tư những lời hắn nói nhưng bị một câu kia khiên cho cả kinh: - Lão gia khi đó đã biết Tam gia và Ngưu Hữu Đức cấu kết với nhau?

Hạ Hầu Thác chậm rãi dùng bữa:

- Các ngươi đó, hậu tri hậu giác, giờ mới biết lão Tam và Ngưu Hữu Đức câu kết không phải quá chậm sao? Ngưu Hữu Đức đã lợi dụng lão Tam thành công để tranh thủ thời gian, chỉnh đốn xong nhân mã dưới trướng, khống chế vững vàng U Minh chỉ địa trong tay, hiện giờ U Minh chỉ địa đã không phải là nơi lão Tam có thể lên tiếng, thời cơ chèn ép tốt nhất đã mất đi, nhắc lại chuyện này có ý nghĩa gì. Ta lại hỏi ngươi, vì sao lão Tam lại cấu kết với Ngưu Hữu Đức chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.