Yến Bắc Hồng mặc kệ hắn có tình, vô tình hay đa tình, cũng mặc kệ Miêu Nghị có thông báo với Diêm Tu để sau hãy giết Thiên Nguyên, hắn căn bản không biết người bị giết là ai. Diêm Tu cũng không nói với hắn chuyện này, hắn chỉ biết ba người trước mặt nhất định tất cả phải chết, vì lẽ đó vừa ra tay đã không lưu tình, giết không tha!
Hai chiêu đã chém giết Thiên Nguyên, Hùng Kỳ nhìn lên bầu trời đột nhiên nhắm mắt lại, đề thương nơi tay, trầm giọng nói:
- Tiền bối, không thể do dự nữa, ta đoạn hậu, ngươi đi trước!
Dứt lời liền phóng lên trời.
Hổ Lâm vẫn không đi, hắn không cam lòng, không thể để tâm huyết khi trước bị uổng phí được, không thể bỏ qua cơ hội cây thần thảo trong tay Ngưu Hữu Đức, hắn nhất định phải giết Diêm Tu, không thể để Diêm Tu sống sót quay về.
Nhưng Diêm Tu cũng nghĩ như vậy, vừa thấy bị chém một, còn một người lao tới chỗ Yến Bắc Hồng, chỉ còn lại một cơ hội trước mắt sao có thể bỏ qua, lập tức dẫn theo hai con Minh Đường lang bên người mạnh mẽ phá vòng vây, ngón tay chỉ vào Hổ Lâm hét:
- Giết.
Tám cong khác như ong vỡ tổ xông về phía một phương, đội hình cứng rắn trong nháy mắt lao ra, phóng tới chỗ Hổ Lâm.
Vừa thấy tám con súc sinh này lao tới, sát ý của Hổ Lâm lập tức không còn, đột nhiên tỉnh lại, không thể không đối mặt hiện thực, chính mình đã không còn ở thời đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419279/chuong-3401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.