Chương trước
Chương sau
Yêu tăng Nam Ba cười lớn, quả nhiên im lặng lại, có điều không nói gì với Phật chủ nhưng lại nhìn về phía Thanh chủ, trong miệng lại lẩm bẩm:

- Nhân mạo nhi thiên hư, duyến nhi bảo chân, thanh nhi dung vật, vật vô đạo, chính dung di ngộ chi. Sử nhân chi ý dã tiêu. Phu chí nhân giả, thượng khuy thanh thiên, hạ tiềm hoàng tuyền, huy xích bát cực, thần khí bất biến...

Những câu chữ này khiến Thanh chủ kinh hãi đến biến sắc, đây chính là pháp quyết Thanh thiên hoàn vũ công mà hắn tu luyện.

Phật chủ nhìn phản ứng của hắn, cũng đoán ra, sắc mặt càng hiện lên vẻ kinh hãi, trước đó Yêu tăng Nam Ba đọc ra Vô gian đại pháp hắn tu luyện, tên Yêu tăng Nam Ba này không chỉ biết công pháp hắn tu luyện, còn biết cả Thanh thiên hoàn vũ công của Thanh chủ.

- Câm miệng!

Thanh chủ cũng sắc bén quát một tiếng.

Yêu tăng Nam Ba ngậm miệng lại, cặp mắt lửa nhìn chăm chăm hai người, tiếng cười nhạt vang vọng trong chùa miếu.

Phật chủ không kìm được hỏi:

- Sao ngươi biết công pháp chúng ta tu luyện?

Yêu tăng Nam Ba:

- Bạch Mi lão nhân đại pháp của ta không khống chế được. Khổ Minh và Thanh Thiên trước khi chết đối mặt với đại pháp của ta hiển nhiên là không gì có thể che dấu, không cần cảm thây kỳ quái. Thứ ta biết rất nhiều, các ngươi thực sự không muốn học sao?

Hai người nếu nói không động lòng chút nào thì hiển nhiên là giả dối, thế nhưng hai người rất rõ bản lĩnh chân chính của Yêu tăng Nam Ba hai người muốn học cũng không học nổi, đến địa vị của họ bây giờ, dùng võ lực cá nhân để khống chế thiên hạ là không cần thiết. Huống hồ võ lực của bọn họ đã là tồn tại hàng đầu trong thiên hạ, tuy rằng hai người khát vọng đột phá Thần Hồn cảnh, thế nhưng có trời mới biết Yêu tăng Nam Ba liệu có hại bọn họ hay không, thứ này không dễ nghiệm chứng. Mà ý đồ của Yêu tăng Nam Ba rất rõ ràng, muốn dùng chuyện này để kéo dài giờ chết của hắn.

Hai người bỏ ra nhiều năm để tìm kiếm nơi phong ấn như vậy là vì gì, không phải vì Thần Hồn cảnh gì cả, mà tên Yêu tăng này không thể lưu lại, chắc chắn không được cho tên Yêu tăng Nam Ba này chút cơ hội chạy thoát nào, nếu không hắn thoát ra, cho dù đột phá tới Thần Hồn cảnh cũng không gánh vác nổi hậu quả.

Hai người nhìn nhau, khẽ gật đầu, tâm ý đã quyết, đồng thời xoay người đi.

- Các ngươi đã không muốn học, nói không chừng có người muốn học.

Yêu tăng Nam Ba nhìn bóng lưng hai người, nở nụ cườ, chậm rãi lui về sau vài bước, hai tay tạo thành chữ thập, một lần nữa lẩm bẩm:

- Thụ thân vô gian giả bất tử, thọ trường nài vô gian địa ngục chi đại kiếp. Tị giả Vô gian, Vi Vô thì gian, Vi Vô không gian, vi vô lượng thụ nghiệp báo chi giới. Thì vô gian, không Vô gian, thụ nghiệp Vô gian...

Âm thanh ầm ầm truyền ra bên ngoài chùa miếu.

Hai người Thanh Phật đồng thời dừng chân lại, gương mặt Phật chủ giật giật, đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm Yêu tăng Nam Ba, tên Yêu tăng này công khai truyền bá Vô gian đại pháp mà hắn tu luyện khiến hắn sao có thể không thấp thỏm được, tuy nói những người xung quanh đều phong bế thính thức, nhưng ai biết liệu có gì ngoài ý muốn không?

Sắc mặt Thanh chủ cũng trở nên khó coi, Yêu tăng có thể đọc Vô gian đại pháp, vậy sau đó cũng có thể đọc ra Thanh Thiên hoàn vũ công của hắn, phất tay ra thủ hiệu với Thiên Kiếm.

Thiên Kiếm lập tức vung thanh thương trong tay đánh lên vách tường chùa miếu...

Boong... Boong... Boong...

Tiếng chuông kêu vang trọng chùa miếu, Yêu tăng Nam Ba lập tức kêu lên thảm thiết, ngã xuống đất ôm đầu lăn lộn, kim quang trên người nhanh chóng biến mất, tiếng kêu thảm thiết cũng biến mất, hóa đá tại chỗ.

Thanh chủ chỉ chỉ vào thần hồn Yêu tăng hóa đá trong chùa miếu, tạo thủ thế với Thiên Kiếm, chỉ cần Yêu tăng tỉnh lại, lập tức gõ chuông áp chế.

Thiên Kiếm gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, chắp tay lĩnh mệnh.

Thải phượng công hai người bay lên, phá vỡ thương khung bay ra tinh không. Sau khi thương nghị một hồi, quyết định lập tức tiêu diệt thần hồn Yêu tăng.

- Tiến vào tinh cầu này tất cả đều mất đi pháp lực, không cách nào công phá chùa miêu muôn diệt Yêu tăng trước phải phá trận.

Phật chủ nhìn tinh không mịt mù xung quanh, thở dài:

- Chỉ là muốn phá trận này không biết nên ra tay từ chỗ nào?

Thanh chủ lập tức lệnh cho hơn vạn người bao vây ngoài tinh cầu, đồng thời kéo Phá Pháp cung, vạn tên cùng bắn về phía tinh cầu phong ấn, chỉ thấy lưu quang dày đặc sau khi phá vỡ lồng khí liền không có chút phản ứng, gọi cũng không quay về.

Một tướng cười tọa kỵ từ trong tinh cầu bay ra, tiến lên bẩm báo:

- Bệ hạ, sau khi Lưu Tinh tiễn bắn vào trong tinh cầu này lập tức hiện hình, uy lực bị một luồng lực lượng bí ẩn hấp thu tiêu trừ, toàn bộ rơi xuống đất, không cách nào bộc phát uy lực.

Phật chủ cau mày, ý tưởng dùng Lưu Tinh tiễn công phá đã phá sản.

- Đây hẳn là tinh thần đại trận.

Thanh chủ khẳng định một tiếng, quay đầu nói với Vũ Khúc:

- Lập tức sai người vẽ tinh đồ lập thể khu vực này, phải nhanh.

- Vâng!

Vũ Khúc đáp lại, lập tức điều động đại quân đi chấp hành lệnh.

Nhìn nhân mã tản về các nơi trong tinh không, sắc mặt Thanh chủ và Phật chủ nghiêm nghị, không rời đi, chờ đợi trong tinh vực đi tới một viên tinh cầu có thể ở cách đó không xa, tạm thời trú lại.

Sau ba ngày, tinh đồ chế tác xong thu vào la bàn tinh đồ, đặt trong một căn nhà gỗ đơn giản trên đỉnh núi nào đó, hai người Thanh Phật đều có mặt, thao túng la bàn nhiều lần kiểm tra tinh đồ, nhìn tới nhìn lui cũng khó nhận ra vị trí trận pháp, then chốt là không biết đang bày trận pháp gì.

Thanh chủ nhìn chằm chằm la bàn, trầm tư nói:

- Muốn phá tinh thần đại trận này chỉ e cần hủy diệt vài tinh cầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.