Hạo Đức Phương nâng chén trầm ngâm một chút, hiển nhiên có chút không tiện lắm, Hoang Cổ tử địa tuy rằng nằm trên địa bàn của hắn, nhưng dù sao không phải chuyện của mình hắn, đây là đại biểu cho trấn thủ của toàn bộ Thiên Đình, có điều không từ chối, thế nhưng đưa ra điều kiện:
- Chỉ có thể một mình ngươi đi vào!
Miêu Nghị nở nụ cười, gật đầu liên tục nói:
- Đây là đương nhiên, những người khác đi vào cũng vô dụng.
Sau khi đàm phán cụ thể xong khung xương, Miêu Nghị và Hạo Đức Phương đều quyết định âm thầm hợp tác trong bóng tối, tinh linh loại mới bán ra trên danh nghĩa của Hạo Đức Phương, hai người hỗ trợ lẫn nhau cũng không công khai, một khi bên Hạo Đức Phương có chuyện. Miêu Nghị sẽ xuất binh, mà bên Miêu Nghị có phiền toái gì Hạo Đức Phương cũng sẽ bỏ lực, vừa vặn lấy lần thông báo công khai trước để che giấu.
Hắn nâng chén chúc rượu.
Miêu Nghị cũng không ở lại Hạo Vương phủ quá lâu, sau một bữa tiệc rượu lập tức rời đi. Điều khiến Miêu Nghị dở khóc dở cười chính là Hạo Đức Phương tặng mấy chục ca vũ cơ trợ hứng khi này cho hắn, mặt khác tặng hắn chừng năm mươi mỹ nhân tuyệt sắc, tổng cộng một trăm mỹ nhân cho hắn.
Thịnh tình không thể từ chối, Miêu Nghị không thể làm gì hơn là vui lòng nhận lấy, số ca vũ cơ này khi nào U Minh Tổng đốc phủ có khách thì sẽ dùng để chiêu đãi, còn năm mươi mỹ nhân tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419172/chuong-3347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.