- Ta nhổ vào!
Văn Trạch một tiếng kêu lên, mình đã nói vậy rồi hắn cũng không tin Miêu Nghị không biết ý của Thanh Chủ lại muốn giết mình!
- Ám sát? Ám sát cái tổ tông nhà ngươi, ngươi có thể tìm cái cớ hay hơn một chút hay không?
Tên khốn này sẽ không làm thật chứ! Nhưng tên khốn này hình như cái gì cũng đều làm ra được! Văn Trạch nhất thời luống cuống:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi dám!
Một đám thị vệ nghe lệnh hành sự, cũng không có gì khách khí, đem Văn Trạch trực tiếp tha đi.
Miêu Nghị giơ một cái tay lên, mặt không chút thay đổi, không nói tiếng nào nhìn Văn Trạch bị bắt đi.
Văn Trạch trong lòng loạn hết cả lên, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
- Là phó chức, là làm trợ thủ của ngươi!
Vì vậy Miêu Nghị lại lên tiếng:
- Để hắn nói hết lời, mang về đây!
Suýt chút nữa sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người Văn Trạch lại bị bắt trở về, trói lại đứng ở trước mặt Miêu Nghị, có chút hận đến nhe nanh, vẫn như cũ khó mà phân biệt Miêu Nghị là thật muốn giết hay là giả hù dọa mình, nhưng hắn rõ mục đích bản thân được điều tới nơi này. Miêu Nghị khẳng định cũng biết, chuyện này nhất phương chư hầu không ai nguyện ý tiếp nhận.
Miêu Nghị nhàn nhạt hỏi:
- Chức phó gì?
Văn Trạch rất bất đắc dĩ, theo lý thuyết phải đợi mọi chuyện chứng thực hiện xong mới lại tuyên chỉ, chỉ là suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419056/chuong-3301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.