- Con trai không có ý gì khác, chỉ là không biết hắn như vậy có thích hợp hay không.
Khấu Tranh nhanh chóng giải bày một tiếng.
Thăng Mộ Tuyết chính xác vào lúc này đến U Minh Đô thống phủ tìm Miêu Nghị chơi, chẳng những là chính bản thân hắn, còn dẫn theo phu nhân Khấu Ngọc cùng nhau đến.
Nhưng Miêu Nghị lúc này hiển nhiên không rãnh cùng hắn chơi, có việc không nói, còn có khách tới. Vệ Khu tới, Vân Tri Thu cũng không thời gian tiếp đón, tiếp đãi một lát xong, sắp xếp Từ Đường Nhiên phu phụ cùng đi chung quanh một chút.
Thăng Mộ Tuyết là một người tiêu diêu tự tại, kể cả Khấu Ngọc cũng có mấy phần hào hiệp, phu phụ hai người kết giao bằng hữu không phân biệt cao thấp giàu nghèo, với ai đều như vậy, lảng tránh công sự, không nói chuyện này, chỉ trò chuyện phong hoa tuyết nguyệt, cùng Từ Đường Nhiên phu phụ du ngoạn vui vẻ, nhanh chóng cũng trở thành bằng hữu.
Cùng người như thế kết giao bằng hữu cũng yên tâm, cũng không sợ người khác nói gì, người ta không phải dính vào chuyện sóng gió nổi lên của thiên hạ.
Bọn họ chơi vui vẻ, đàm luận công chuyện người thường thường lại không vui. Vệ Khu không vui.
Bên trong phòng khách, khách và chủ ngồi đối diện, Vệ Khu sắc mặt có chút khó coi.
- Đại đô đốc có ý định ngăn cản ta và người của Chính khí môn gặp mặt sao?
Miêu Nghị khoát tay áo, than thở:
- Vệ tiên sinh thực sự là oan uổng chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419031/chuong-3289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.