Chương trước
Chương sau
Vệ Khu:

- Đương nhiên không thể, không thể không làm, nên làm vẫn phải làm, đối với Ngưu Hữu Đức cũng là một cái yểm hộ. Huống hồ cũng không thể để Ngưu Hữu Đức được một tấc lại muốn tiến một thước đào rỗng hết của chúng ta, không có căn cơ cũng không làm gì được. Đây cũng là chỗ cao minh của lão thái gia, đấu là đấu, nhưng là trăm khoanh vẫn quanh một đốm, cục diện từ lúc lào thái gia nắm trong lòng bàn tay, sớm đã đứng ở thế bất bại!

Hạ Hầu Lệnh trầm ngâm một hồi, nói:

- U Minh Đô thống phủ ngươi hay là qua đó một chuyến.

Cổ đông tiệm tạp hóa khắp nơi đang truy vấn tiệm tạp hóa xảy ra chuyện gì, không hiểu vì sao lại biến thành Hạ Hầu gia xử lý, kinh doanh xuống dốc không phanh, ảnh hưởng đến quyền lợi mọi người. Chính khí môn chạy ngay cả bóng người cũng không thấy, căn bản không thấy trở về giao nhận. Thiên Nhai cửa hàng bị tổn thất không nhỏ, tiệm tạp hóa lại như vậy, áp lực của hắn rất lớn.

- Vâng!

Vệ Khu trả lời.

Ba! Một cái bát ngọc bị đập nát trên mặt đất.

Thiên Tẫn trong cung. Hạ Hầu Thừa Vũ lại bắt đầu đập đổ, khiến đám cung nữ nơm nớp lo sợ, nàng gần đây tính khí không tốt.

Tuy là cùng Miêu Nghị giành thắng lợi, nhưng nàng tâm tình lại không vui, Thiên Phi Chiến Như Ý bị giam lỏng rồi, nhưng vậy được gọi là đặc biệt giam lỏng sao? Rõ là tăng cường bảo hộ, nàng đường đường Thiên hậu thậm chí ngay cả vào cũng không vào được, đây là ý gì? Chuyện này tỏ rõ là Thanh Chủ sợ nàng muốn hạ độc thủ Chiến Như Ý.

Làm nàng chịu không nổi nhất là, Thanh Chủ đi Đông cung càng ngày càng chuyên cần, thậm chí có ngày đi hai ba lần, suýt chút nữa khiến nàng giận điên lên, chuyện này gọi là giam lỏng?

Nhất là được biết Chiến Như Ý phụ mẫu đều được đảm bảo, nàng quả thực muốn điên, Hạ Hầu Lệnh bên kia không có tính toán với nàng, thậm chí chủ động hiến kế, cổ động Phá Quân đi gây sự.

Mà Thanh Chủ gần đây có chút sợ Hạ Hầu Thừa Vũ, lời nói cũng bị mất sức mạnh, có tật giật mình. Hắn dám nổi giận, Hạ Hầu Thừa Vũ tính nổi giận còn dữ hơn hắn, thực sự là không sợ chết, đến thẳng chỗ hắn rống lên, hỏi thẳng hắn còn muốn có quy củ hay không? Thanh Chủ đuối lý thực sự là mặc kệ Hạ Hầu Thừa Vũ nổi giận, hết lần này tới lần khác Phá Quân lại chạy tới náo loạn, nói cái gì tạo phản phải trảm cửu tộc, ngươi đường đường thượng đế làm hơi quá, Doanh Cửu Quang chính là vết xe đổ, ngươi muốn theo sao?

Nói chung vẫn là ý đó, Chiến Như Ý rót cuộc xử trí hay không xử trí, không xử trí sẽ bảo cựu thân giúp ngươi xử trí!

Phải cảm tạ Thượng Quan Thanh phản ứng nhanh. Vừa phát hiện Phá Quân xông vào thiên cung không đúng liền lập tức cho người đem Thiên Phi giấu đi, Phá Quân rút thanh kiếm xông vào Đông cung, thủ vệ ngăn không được hắn, Tả Đốc Vệ không dám động thủ với hắn, Hữu Đốc Vệ bên kia nhận được tin của Võ Khúc khẩn cấp cảnh cáo chớ lỗ mãng.

Nói chung Phá Quân chính là muốn vào Đông cung, thủ vệ muốn giết hắn thì cứ để thủ vệ giết, ngươi muốn thủ vệ làm sao bây giờ? Không có thiên đế ý chỉ ai dám giết Phá Quân?

Ở Đông cung chạy một vòng không tìm được người, có người ám hiệu chỗ ẩn giấu của Thanh Chủ bị Phá Quân tìm được!

Thanh Chủ mắng hắn dám phạm thượng, muốn chém hắn, nhưng lại để cho hắn cút!

Phá Quân căn bản không để ý, chỉ một câu nói:

- Hoặc là giết ta, hoặc là giết Chiến Như Ý!

Cộng thêm Hạ Hầu Thừa Vũ gây chuyện, một trống một mái bức vua thoái vị. Thanh Chủ sắp bị ép điên, nhưng hắn có thể giết Phá Quân sao? Bởi vì Chiến Như Ý mà giết chỉ huy sứ Tả Đốc Vệ, đúng là điên! Nhưng hắn vần ngang nhiên muốn hộ tống Chiến Như Ý!

Phá Quân nổi giận, lập tức ra khỏi thiên cung, quay đầu liền lĩnh đại quân tới, ngăn ở cửa thiên cung hô, thuộc hạ của hắn cũng rất bất đắc dĩ, đụng phải cấp trên thế này!

Thanh Chủ cũng nổi giận, mắng Phá Quân muốn tạo phản, mệnh Võ Khúc dẫn người bắt chém đầu, nhưng Võ Khúc cúi đầu không lên tiếng, chuyện này khiến hắn làm sao lĩnh mệnh! Nếu làm ra việc này không phải hủy thanh danh của Thanh Chủ sao. Thanh Chủ gây ra chuyện như vậy, Tả Đốc Vệ bên kia quân tâm còn cần nữa hay không? Ngươi là thật không sợ mấy vị kia thừa dịp làm loạn hay sao?

Thanh Chủ nóng nảy, mệnh Thượng Quan Thanh triệu tập Ảnh Vệ tới ra tay, Thượng Quan Thanh liền quỳ trước mặt hắn, đã trúng mấy đá cũng không chịu tuân chỉ.

Khiến Tư Mã Vấn Thiên triệu tập giám sát tả bộ nhân mã tới. Tư Mã Vấn Thiên cũng quỳ xuống không lên tiếng.

Báo Cao Quán triệu tập giám sát hữu bộ nhân mã tới. Cao Quán nhàn nhạt một tiếng.

- Đều đi ra ngoài phá án cả rồi, chưa thể tới.

Thanh Chủ đường đường thượng để thậm chí ngay cả một đạo nhân mã cũng không điều động được, cuối cùng vén tay áo lên muốn tự mình động thủ.

Phá Quân ở ngoài cung cũng trực tiếp rút đao, hạ lệnh vây quanh thiên cung, lục soát!

Chi lát nữa là gây ra phản đối bằng vũ trang.

Tư Mã Vấn Thiên không thể không vọt tới, bên trong kéo Thanh Chủ, bên ngoài ngăn cản Phá Quân.

Cuối cùng vẫn là Thượng Quan Thanh một hồi khuyên bảo, chuyện làm tới mức này Thanh Chủ không nhượng bộ không được, tước thân phận Thiên Phi của Chiến Như Ý giam vào lãnh cung, không cho ra ngoài!

Ý chỉ vừa hạ, mọi người biết là Chiến Như Ý vĩnh viễn cũng không thể leo lên Hậu vị rồi!

Thanh Chủ trong lòng bi phẫn không người nào có thể giải đường đường thượng đế thậm chí ngay cả nữ nhân mình thích cũng không bảo vệ được!

Phá Quân xem như là trấn an được rồi, lui binh!

Hạ Hầu Thừa Vũ trong lòng cũng xem như là thư thản không ít, nhưng sau đó chuyện làm nàng phát cáu lại xảy ra. Thanh Chủ dù gì cũng đem Chiến Như Ý cho giam lỏng ở tại ngự viên, để Chiến Như Ý rời khỏi thiên cung, giam lỏng ở một nơi phong cảnh hữu tình trọng binh bảo hộ, mà Thanh Chủ ngày nào cũng qua đó!

Chuyện này gọi là đầy vào lãnh cung sao? Chuyện này gọi là giam lỏng sao? Hạ Hầu Thừa Vũ thực sự là giận không chịu nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.