Chương trước
Chương sau
Xem ra phu nhân hoài nghi không sai, Chư Cát Thanh chết xác thực có điểm kỳ quái.

Chỉ là Diêm Tu không rõ, đang hát phía trước cộng thêm leo lên nóc nhà làm sao lại khiến Miêu Nghị ban chết cho Chư Cát Thanh, chuyện này chẳng lẽ có gì không bình thường sao?

Vì vậy Diêm Tu lần nữa truy vấn tỉ mỉ, nhưng không có lời giải thích, từ những người khác cũng không hỏi ra bất cứ dị thường nào, trong những người này chỉ có Phương Liêu bị Tần Tịch khống chế, những người khác đều không có vấn đề điều này khiến hắn nghi hoặc cứ như vậy báo cáo với phu nhân?

Ất nguyệt tinh, bầu trời đêm trăng sáng chiếu sáng đại địa, mặt đất bao la một mảnh sáng như bạc phản chiếu bầu trời đầy sao.

Vân Tri Thu vẫn bận đến lúc này mới về tới Đô thống phủ, ứng phó hôm nay người khác nhìn nàng phong quang, lại không biết hao tổn bao nhiêu tinh thần, nói khô cả cổ rồi.

Tuyết Linh Lung cùng Lâm Bình Bình đám người đã ở bên ngoài. Đô thống phủ cáo biệt, cùng Vân Tri Thu hẹn ngày mai gặp mặt, tiếp tục chuyện hôm nay. Hộ vệ trước đó canh gác hậu viện chuẩn bị giải tán, Vân Tri Thu ở cửa hậu viện hỏi một tiếng thủ vệ:

- Đại nhân đâu?

Thủ vệ hồi bẩm:

- Đại nhân đang trong đại điện nghị sự.

Vân Tri Thu liếc nhìn về hướng đại điện nghị sự, quay đầu nói với Tinh cùng Phi Hồng:

- Theo ta cả ngày rồi các ngươi đi nghỉ ngơi trước đi!

Hai người trả lời, Vân Tri Thu chỉ dẫn theo Tuyết Nhi đi vệ phía đại điện nghị sự, không đi cửa chính, đi cửa sau, kết quả đã thấy Thiên Nhi chờ ở cửa sau đại điện.

Thiên Nhi sau khi hành lễ, Vân Tri Thu hiếu kỳ hỏi một tiếng:

- Ngươi đứng ở đây làm gì, sao không ở bên đại nhân hầu hạ?

Thiên Nhi trả lời:

- Đám người dưới trướng đại nhân quản sự từ bên ngoài chạy về, cùng đi còn có toàn bộ người của Chính khí môn, lại thêm mấy trăm ngàn người, đem người của Chính khí môn bố trí xong, đám người quân sự kia đang cùng đại nhân nghị sự, đại nhân bảo thiếp tránh một chút.

Vân Tri Thu hiểu, trong đại quân U Minh những cao thủ pháp lực vô biên đã trở về, nhưng khiến Thiên Nhi tránh một chút là có ý gì? Trong đầu lại lướt qua trên dưới người của Chính khí môn. Nàng sau đó bảo người chuẩn bị trà, tự mình bưng, để cho hai người chờ ở bên ngoài, chỉ nàng một mình tiến vào.

Trong đại điện mấy chục người tụ tập, Miêu Nghị ngồi ở vị trí cao nhất, những người khác ngồi hai hàng trái phải hai bên.

Vân Tri Thu ở phía sau điện hơi chút nghe ngóng, nghe nói chuyện Thiên Nhai lần này nàng không cần cấm kỵ, liền bưng khay từ sau điện chân thành đi vào điện.

Trên thực tế, trong đại điện mọi người đều biết Miêu Nghị nghị sự luôn luôn không tách khỏi Vân Tri Thu, có chút khác biệt với quy củ các phủ khác.

Trong điện mấy chục người vừa thấy nàng lộ diện, đều lập tức đứng lên, hành lễ nói:

- Phu nhân!

Vân Tri Thu cười ý bảo mọi người mời ngồi, sau đó đi tới bên cạnh Miêu Nghị nhẹ ngồi quỳ xuống, đặt khay nước, châm trà rót một chén đặt ở trước mặt Miêu Nghị.

Miêu Nghị nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu hỏi thăm một câu, ánh mắt lại tiếp tục nhìn chư vị phía dưới.

Chỉ nghe Dương Triệu Thanh lên tiếng:

- Nói đến chuyện Thiên Nhai lần này có thể thuận lợi như vậy, là nhờ có Hạ Hầu gia phối hợp, lật đổ. Doanh Cửu Quang, Hạ Hầu Lệnh coi như là lấy lại được thể diện.

Miêu Nghị chợt cười lạnh một tiếng.

- Chuyện này Hạ Hầu Lệnh, ước chừng muốn lật đổ không chỉ Doanh Cửu Quang, chỉ sợ ngay cả người nhà mình cũng không muốn buông tha. Hạ Hầu Thác vừa chết, chuyện này Hạ Hầu Lệnh không làm được sẽ khiến Hạ Hầu gia đại loạn!

Mọi người sửng sốt, một tướng kinh ngạc nói:

- Đại đô đốc, xin chỉ giáo cho?

Miêu Nghị nói:

- Lần này hợp tác là ta cùng Hạ Hầu Lệnh đích thân gặp mặt nói chuyện. Hạ Hầu Lệnh tại sao lại tích cực như vậy. Nói cho cùng là bởi vì không thể triệt để khống chế toàn bộ thế lực Hạ Hầu gia, lật đổ Doanh Cửu Quang cũng là vì uy tín của hắn tại gia tộc, nói trắng ra là muốn triệt để nắm giữ thế lực của Hạ Hầu gia. Doanh Cửu Quang chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai ước chừng chính là từ tay các huynh đệ hắn âm thầm phân bố các nơi thu quyền, ta nghe ý của hắn tựa hồ còn muốn để ta hỗ trợ đối phó huynh đệ nhà hắn.

Mọi người nhìn nhau không nói, Nguyên Công sắc mặt không thay đổi nhìn Miêu Nghị, Vân Tri Thu đứng dậy chậm rãi hướng về sau điện đi tới.

Dương Triệu Thanh trầm ngâm nói:

- Đại nhân, Hạ Hầu Lệnh sao có thể để đại nhân giúp đỡ làm chuyện này?

Miêu Nghị cười ha ha nói:

- Không phải vì chúng ta trấn thủ U Minh chi địa sao, chúng ta ở U Minh chi địa có nhân mã, mọi người đã quên Tín Nghĩa Các rồi sao?

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, có người lên tiếng:

- Muốn đối phó Tào Mãn?

Miêu Nghị lắc đầu cười khẩy nói:

- Trước ta chỉ là nghe hắn ám chỉ vậy, cũng không rõ nói, ước chừng chỉ là thăm dò, về sau đến khi hắn biết chúng ta đây mới có thêm năm mươi triệu nhân mã, vậy khả năng thành công giúp hắn diệt trừ Tào Mãn càng lớn hơn,sợ là không nhịn được sẽ liên lạc với ta, trừ phi hắn không muốn nắm giữ quyền lực Hạ Hầu gia, bằng không ta trọng binh trấn thủ U Minh, chỉ cần ta không phối hợp hoặc can thiệp, muốn động người của Tào Mãn trước phải qua cửa ải của ta, người khác đừng mơ thuận lợi diệt trừ Tào Mãn!

Quẹo vào hậu điện Vân Tri Thu nghe xong mí mắt trực nhảy, Nguyên Công vẫn an vị ngay tại chỗ, nàng đương nhiên rõ Miêu Nghị là biết thân phận của Nguyên Công, trước mặt Nguyên Công nói như vậy là có ý gì? Đây không phải là hãm hại Hạ Hầu Lệnh sao? Ngay cả nàng cũng không khỏi âm thầm kêu khổ thay Hạ Hầu Lệnh, Hạ Hầu Lệnh đổ bao nhiêu tâm huyết lật đổ Doanh gia, vất vả tại gia tộc nội bộ xây dựng uy tín, ước chừng bị phu quân mình làm thành như vậy, toàn bộ uổng công, sợ là rất khó nắm được thế lực của nhà Hạ Hầu trong tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.