Một hồi chém giết nhanh chóng kết thúc, hoàn toàn là trận chiến quá chênh lệch, không có con đường sống nào.
Doanh Cửu Quang bên kia hạ lệnh động thủ sao lại không biết, đây thật ra là để cho người phía dưới chịu chết, nguyên soái tay nắm trọng binh có ý định mưu phản lẽ nào dễ đối phó như vậy.
Trận chiến nhanh chóng kết thúc, nơi giao chiến nhanh chóng chìm vào im lặng, chỉ còn lại mưa máu bay bay, nhân mã nhanh chóng tập kết thu dọn, hơn mười tên tướng lĩnh thu binh xong lấy tốc độ cao nhất đuổi kịp đại soái.
Từ đầu tới đuôi không quay đầu nhìn một cái, Đằng Phi biết trận chiến đã kết thúc, nhìn tinh không mênh mông, ánh mắt khó đoán, cuối cùng không nhịn được khẽ thở dài một tiếng.
Vương gia, ngươi đừng oán ta, ta cũng không muốn vậy, là các ngươi sông dai quá.
Hắn cũng không phải là nói sạo, hắn trước đây cũng chưa từng nghĩ sẽ hạ vị Doanh Cửu Quang, nhưng Đông quân từng đợt bị dày vò, phía dưới quân tâm bất ổn không nói, ngay cả hắn cũng cảm thấy nguy hiểm, đều là người của nguyên soái bị giết, cũng là tình thế bức bách bất đắc dĩ mà thôi.
Tại vùng tinh không khác, Thành Thái Trạch nói với người dưới trướng:
- Nói cho bọn họ biết, phải đánh bại nhân mã của Lệnh Hồ Đấu Trọng, chỉ cần đại quân của Lệnh Hồ Đấu Trọng bị đánh tan, cho dù Doanh Cửu Quang có chạy trên tay không có nhân mã Doanh Cửu Quang cũng không là gì, không uy hiếp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418907/chuong-3227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.