Chương trước
Chương sau
Sau khi dịch dung đám người Miêu Nghị đã xuất hiện ở trước cửa sổ trên lầu thành, quan sát tình hình bên ngoài.

Hắn sở dĩ trốn ở Thiên Nhai, cũng là bởi vì thiên nhai các nơi quá ít người hắn nhất định phải đích thân tới nắm chắc mọi tình hình tự mình điều động chỉ huy.

Có hiển thánh cao thủ của Đại đô đốc dẫn dắt đại quân U Minh tự mình ở trên thành lầu áp trận, bên ngoài mấy vạn nhân mã chỉ là nhân mã địa phương, căn bản không cần bận tâm, Tiêu Lăng Ba đương nhiên là vô cùng phấn khích, không chút lo lắng, ngược lại phải biểu hiện tốt một chút.

- Người của chúng ta ở Đông quân cảnh nội Thiên Nhai đều rút lui rồi sao?

Miêu Nghị nhàn nhạt hỏi một tiếng.

Một bên Dương Triệu Thanh trả lời:

- Trừ bên trọng này đại nhân nói không cần rút lui, những nơi khác đều đã theo kế hoạch lặng lẽ rút lui.

Miêu Nghị khẽ gật đầu, không lâu sau nhận được tin của Hạ Hầu gia báo nhân mã địa phương đang chạy về Thiên Nhai, hắn liền ra lệnh người phía dưới ở Đông quân cảnh nội Thiên Nhai lặng lẽ rút lui. Giấu người của Hạ Hầu gia, người của hắn hạ lệnh mở một cửa thành, dịch dung xong lặng lẽ rút lui, dùng tinh linh điều khiển từ xa người của Hạ Hầu gia tiếp tục nắm giữ Thiên Nhai, ngược lại người của Hạ Hầu gia giờ đang toàn lực phối hợp, nói cái gì đều nghe, đúng là ngu ngốc, rất nghe lệnh.

Phía sau Doanh gia nếu muốn công thành, vậy chỉ có thể đề người của Hạ Hầu gia tự xem mà giải quyết.

Về phần tại sao chi rút lui khỏi Đông quân cảnh nội Thiên Nhai nguyên nhân cũng rất đơn giản, một khi Doanh Cửu Quang bên kia phát hiện quân cận vệ động thủ, tất nhiên muốn chó cùng rứt giậu, đều đã vạch mặt rồi thì còn gì mà phải nhịn, hạ lệnh công thành là tất nhiên, nếu không rút lui đại quân U Minh ở Đông quân cảnh nội nhất định sẽ bị tổn thất lớn.

Còn một điểm để phải rút lui là nhân mã Đông quân bên kia mã cơ bản toàn bộ tập kết bảo vệ sào huyệt Doanh Cửu Quang, Đông quân cảnh nội phòng ngự ước chừng cũng sắp bày trận xong, nhưng người bảo hắn rút lui dễ dàng chạy trốn, không sợ bị vây bắt, mà Nam,Tây, Bắc tam quân cảnh nội tình hình lại khác, lúc này tất nhiên phải cao độ cảnh giác.

Mặt khác một khi Doanh Cửu Quang đại thể bị mất, Nam, Tây, Bắc tam quân ước chừng cũng không cần phải nhận tội danh mưu phản đánh vào Thiên Nhai. Ngoài ra, nếu đem nhân mã toàn bộ rút lui, hắn sợ bại lộ người hắn âm thầm xếp vào nội bộ quân cận vệ.

Bộ hạ cũ của hắn sau khi giải tán trải rộng vào quân cận vệ, trước khi bố trí đã cùng những người đó liên lạc xong, đoán được quân cận vệ điều động thì sẽ phong tỏa sử dụng tinh linh, cho nên phải yêu cầu những người không bị khống chế sử dụng tinh linh đúng giờ liên lạc với bên này, kết quả giờ phát hiện có mấy trăm người không thể liên hệ.

Không cần suy nghĩ nhiều, Miêu Nghị lập tức đoán được kế hoạch bên này lợi dụng Thanh Nguyên Tôn đã có hiệu quả, Thanh Chủ đã âm thầm ra tay rồi.

Nếu không chắc chắn, Miêu Nghị nào dám chơi như vậy, rõ ràng là đưa nhân mã trên tay vào chỗ chết.

Hắn không thể để cho ngoại giới hoài nghi hắn biết được hướng đi của cận vệ quân, bằng không Thanh Chủ người thứ nhất không tha chính là hắn, nếu thời cơ vừa vặn toàn bộ rút lui, sẽ có người hoài nghi hắn có phải đã biết Thanh Chủ sẽ ra tay đối phó Doanh gia rồi hay không, mục đích đạt được liền lập tức rời đi? Người khác hoài nghi vẫn ổn, một khi Thanh Chủ hoài nghi mình bị hắn lợi dụng mới là phiền toái, đừng nói sẽ không bỏ qua cho hắn, bộ hạ cũ của hắn ở cận vệ quân khẳng định cũng sẽ bị Thanh Chủ toàn bộ diệt trừ, đoán chừng Thanh Chủ thà rằng giết lầm còn hơn bỏ sót.

Bây giờ điểm duy nhất hắn không hiểu là, hắn không biết Thanh Chủ cuối cùng sẽ đánh một trận như thế nào, hắn cũng không biết Thanh Chủ bên này đã kêu gọi đầu hàng Đằng Phi và Thành Thái Trạch.

Cho nên nhìn tình hình trước mắt trong lòng hắn có chút sầu lo, trầm mặc một hồi, nghiêng đầu nói với Dương Triệu Thanh:

- Truyền lệnh các nơi, lập tức bắt hết những người quyền quý trong cửa hàng của Quảng gia. Hạo gia cùng Khấu gia đưa lên đầu thành! Một khi phát hiện ngoài thành có nhân mã công thành mệnh cho người thủ thành lập tức hô to Doanh Cửu Quang mưu phản thất bại, đã bị thiên đình bắt! Nếu đối phương cố ý muốn công thành, lập tức đem toàn bộ số người đó chém sạch!

Dương Triệu Thanh hiểu ý của hắn, kêu gọi là muốn để đối phương đánh giá lại xem vì một Doanh Cửu Quang thất bại mà đánh thiên nhai còn đáng giá hay không, cho dù không phải thật, nhưng kéo dài được thời gian cũng tốt, mà trước đó không động đến người mấy nhà cũng là vì ổn định mấy nhà, nếu đối phương thật có ý định công thành, trên tay có nhiều người làm con tin như vậy cũng có thể khiến đối phương phải nghĩ lại, tổn thất nhiều người kinh doanh cửa hàng như vậy cũng không phải là việc nhỏ, cũng là để ổn định đối phương!

- Vâng!

Dương Triệu Thanh lĩnh mệnh chấp hành.

Một bên Thanh Nguyệt, Hòa Tinh nhìn nhau, mặc dù Miêu Nghị không có nói cho các nàng biết rốt cục chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn thấy nghe thấy cũng đủ khiến hai người thầm mắng Miêu Nghị điên rồi!

Dưới thành thủ lĩnh cầm tinh linh không biết cùng ai liên lạc một hồi xong, hướng lên trên thành hô lớn:

- Thiên hậu lạm quyền ban ý chỉ, đã bị bệ hạ bắt, người trên thành còn không mau mau mở cửa thành ra!

Tiêu Lăng Ba chỉ vào mặt quát lên:

- To gan, dám phỉ báng Thiên hậu và bệ hạ, xem ra các ngươi thực sự muốn tạo phản rồi!

Đừng nói những người khác không tin, ngay cả trên cổng thành Miêu Nghị cũng không tin Thiên hậu bị bắt, lúc này Thanh Chủ đang yên lành sao lại bắt Hạ Hầu Thừa Vũ, nhất định là phía dưới có ý bịa đặt. Hắn không liên hệ Hạ Hầu Thừa Vũ, Hạ Hầu Lệnh bên kia lại biết chuyện, đã có ý giấu diếm Miêu Nghị không nói cho hắn biết, tiếp tục để người của Miêu Nghị ở chỗ này, người của Miêu Nghị chết sạch hắn cũng sẽ không thèm chớp mắt, chỉ cần hắn có thể đạt được mục đích của mình.

Thanh Chủ bên kia cũng sẽ không để ý Miêu Nghị bên này sống chết ra sao, lúc này Thanh Chủ trong mắt chỉ có Doanh Cửu Quang, chỉ cần có thể tiếp tục khiến Doanh Cửu Quang lơ là mất cảnh giác, việc giam lỏng Thiên hậu cũng không ảnh hưởng nhiều đến thế cục của Miêu Nghị bên này, so với Doanh Cửu Quang, hi sinh một Ngưu Hữu Đức cũng không thấm vào đâu.

Rất nhanh, Thiên Nhai các nơi lại trở nên náo loạn, những người quyền quý kia nếu như trước đó phản kháng còn hữu dụng, lúc này người khống chế Thiên Nhai lấy danh nghĩa ý chỉ của Thiên hậu tổ chức số lượng lớn người vây bắt, người đông gan lớn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.