Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Thanh cũng xoay người đi theo, nhưng trước khi đi lại truyền âm với Cao Quán:

- Vừa phải thôi!

Cao Quán khẽ gật đầu, hiểu rõ ý của hắn, cái gì gọi là vừa phải thôi? Chính là không cho hắn điều tra thật!

Thanh Chủ cũng không phải nói đùa, đó là ý chỉ, thiên binh thiên tướng xung quanh có thể thật sẽ hạ sát thủ, huống hồ cũng đã gặp mặt Thanh Chủ, lệnh cũng ban rồi, mình cũng có thể thông báo cho người sau lưng, không có lý do gì lưu lại nữa, cho nên đám phi tử vừa rồi còn khóc sướt mướt bỗng im bặt lục tục đứng dậy, lần lượt lui.

Thiên Tướng Thủ ở chung quanh hơi có chút kiến thức đều âm thầm lắc đầu, đều hiểu đây là phía ngoài đấu nhau lan đến trong cung, chỉ là không ít người đang suy nghĩ đem Thiên hậu giam lỏng là có ý gì.

Hạ Hầu Thừa Vũ bị giam lỏng. Thiên Phi tạm cai quản hậu cung?

Doanh Cửu Quang bên trong thư phòng vẫn ở chỗ cũ vẽ tranh rốt cục dừng bút, ngẩng đầu hỏi một tiếng.

Tả Nhi gật đầu nói:

- Đúng vậy, tin tức không sai.

Doanh Cửu Quang lại hỏi:

- Quân cận vệ bên kia có động tình gì không?

Tả Nhi lắc đầu nói:

- Hiện nay từ mọi phương diện tin tức truyền đến vẫn chưa thấy quân cận vệ có động tĩnh gì.

Quân cận vệ không động tĩnh, lại để Chiến Như Ý cai quản hậu cung. Doanh Cửu Quang trong lòng không khỏi có chút chờ mong, nhưng cũng không dám xác nhận Thanh Chủ có phải chỉ là bề ngoài muốn gạt mọi người hay không, chuyện này cũng có khả năng, cho nên hắn không dám khinh thường, trầm giọng nói:

- Đôn đốc nhân mã nghiêm ngặt chú tâm hướng đi mỗi bên quân, bất cứ lúc nào cũng phải báo cáo!

Hắn không sợ quân cận vệ của Thanh Chủ, nếu thật muốn liều mạng, muốn bắt hắn lại, quân cận vệ cũng phải trả giá không nhỏ, Thanh Chủ không chịu nổi tổn thất đó. Một khi Thanh Chủ bị tổn thất nặng nề về binh mã vậy sẽ đến phiên bốn quân binh chỉ thiên Cung. Hắn giờ lo lắng nhất là phía dưới quân tâm bất ổn sẽ xuất hiện binh biến, không sợ hoạ ngoại xâm, chỉ lo nội ưu.

Tả Nhi trả lời:

- Vương gia yên tâm, đã sắp xếp xong xuôi, đôn đốc nhân mã mỗi khắc lại báo cáo một lần hướng đi của mỗi bên quân.

Doanh Cửu Quang lại đặt bút trên giấy, vừa vẽ vừa trầm ngầm nói:

- Bốn bên tiến vào tinh vực này, lối vào có hai cái ở trên địa bàn của Thành Thái Trạch, một cái ở trên địa bàn của Đằng Phi, còn một cái ở trên địa bàn của Lệnh Hồ Đấu Trọng. Lệnh Hồ Đấu Trọng vừa lên chức ta ngược lai không quá lo lắng, còn Thành Thái Trạch và Đằng Phi ta lại không yên tâm.

Tả Nhi thử hỏi:

- Vương gia không phải đã cho người thăm dò qua sao? Hai người thái độ đều rất kiên quyết, nhân mã cũng không có bất kỳ điều động dị thường nào.

Doanh Cửu Quang lắc đầu:

- Chính là bởi vì quá kiên quyết, một chút thương lượng cũng không có, khiến bản vương mơ hồ có chút sầu lo, lẽ nào bọn họ thực sự không có chút giao động nào sao? Bất kể như thế nào, lúc này cẩn thận vẩn tốt hơn, bản vương tình nguyện không tin kẻ nào, bốn cửa vào tinh vực nhất định phải mệnh nhân mã nghiêm ngặt chú tâm, chỉ một câu nói, không được bản vương cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào, phải kiên trì đến khi nhân mã của nam quân, tây quân cùng bắc quân tới, chỉ có số lượng lớn nhân mã tập hợp lại, Thanh Chủ mới không dám hành động thiếu suy nghĩ!

- Vâng!

Tả Nhi lập tức lấy ra tinh linh sắp xếp.

Sửu Lộ Nguyên soái Phủ, các tướng ngồi trong đại đường, từng người báo cáo hướng đi của đại quân dưới trướng, Thành Thái Trạch nghe rất cẩn thận, thỉnh thoảng gật đầu.

Sau khi báo cáo kết thúc, Thành Thái Trạch nhìn quanh mọi người nói:

- Chư vị bọn ta nhận ân trọng của Vương gia, không thể buông lỏng, chư vị lập tức trở về đến các bộ tập hợp nhân mã tọa trấn, nghiêm túc khống chế những hành vi nhiễu loạn lòng quân!

- Vâng!

Chư tướng chắp tay lĩnh mệnh.

Thành Thái Trạch vung tay lên, chư tướng lập tức cáo từ.

Lúc này, một đại tướng đứng đầu trong số hơn mười người đứng ở một bên tiến đến gần, trầm giọng nói:

- Thành soái, thế cục ngươi cũng biết, Vương gia nhiều lần đốc thúc, cũng phải nói cho phía dưới tăng tốc độ hành quân!

Người này tên là Hàn Bôn, chính là một trong những tâm phúc của Doanh Cửu Quang tạm thời từ Các bộ sở điều đi đôn đốc nhân mã, cũng là người phụ trách tối cao đôn đốc đội ngũ của Tử Lộ bên này.

Thành Thái Trạch thần tình ngưng trọng gật đầu nói:

- Đây là điều đương nhiên.

Dứt lời đi nhanh hướng về phía ngoài điện.

Hàn Bôn vung tay lên, mười người cùng nhau đi theo phía sau hắn, cũng là đi theo Thành Thái Trạch.

Vào bên trong cửa viện Thành Thái Trạch dừng bước quay đầu.

Hàn Bôn, ngươi một tấc cũng không rời theo bản soái là có ý gì?

Hàn Bôn chắp tay nói:

- Thành soái, lúc này xin thông cảm.

Thành Thái Trạch xoay người lại, hai tay phía sau lưng, nhíu mắt nói:

- Nói như vậy là ý của vương gia, vương gia chẳng lẽ không tin bản soái?

- Không có không có!

Hàn Bôn khoát tay lia lịa nói:

- Thành soái, nói lời khó nghe, thế cục khác thường, đại soái có bất cứ dị thường nào cũng dễ dàng khiến người ta góp ý bậy bạ, chúng ta như vậy cũng là vì đại soái, chuyện gì chúng ta cũng phải thấy rõ ràng, có người nói gì chúng ta cũng có thể chứng minh, lúc này không đáng để tiểu nhân lo lắng, đại soái ngài nói có đúng hay không?

- Hừ, bản soái vào nhà xí có phải các ngươi cũng muốn xem hay không?

Thành Thái Trạch lạnh rên một tiếng, nhưng cũng không có cự tuyệt những người này theo.

Hàn Bôn lắc đầu cười khổ,

- Đây đúng là chuyện đắc tội người khác, nhưng cũng là không cách nào khác, vẫn bảo thuộc hạ tiếp tục đi cùng.

Mà các tướng lĩnh ra khỏi đại điện nghị sự còn chưa đi ra khỏi Soái phủ, liên bị quản gia Tạ Thăng của Soái phủ chặn ở trên đường dưới một gốc cây già.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.