Miêu Nghị khoát tay nói:
- Chuyện này các ngươi không cần lo lắng, ta đương nhiên có biện pháp giải quyết.
Sư huynh đệ ba người lần nữa nhìn nhau, Ngọc Hư Chân Nhân chần chờ nói:
- Là kinh doanh khu vực nhỏ, hay vẫn như tiệm tạp hóa chính khí ở thiên nhai toàn thiên hạ bày bán kinh doanh?
Miêu Nghị:
- Đương nhiên là hình thức không thay đổi vẫn là bày bán kinh doanh.
Ngọc Hư Chân Nhân lắc đầu cười khổ:
- Đại đô đốc, chuyện này có chút không thực tế, khắp thiên hạ nhiều thiên nhai như vậy, chỉ cần khắp nơi mua một gian hàng, hao tổn của cải cũng khiến người ta không chịu nổi, mà Chính khí môn một khi rời khỏi tiệm tạp hóa chính khí dựng ra một cửa hàng đồng loại cạnh tranh, tất nhiên sẽ bị chèn ép.
Miêu Nghị cười ha ha nói:
- Ngươi quá lo lắng rồi, chuyện cửa hàng để ta giải quyết, bảo hộ cửa hàng cũng để ta phụ trách, không cần Chính khí môn quan tâm.
Ngọc Hư Chân Nhân:
- Tiền vốn ở đâu ra? Nhiều cửa hàng như vậy một khi mở ra, thu mua hàng hóa tiền vốn từ đâu ra?
Miêu Nghị:
- Như trước đó ngươi nói, mấy năm nay tiệm tạp hóa chính khí kinh doanh vẫn nằm ở trong tay các ngươi, các ngươi vừa rút tiệm tạp hóa buôn bán sẽ suy sụp phân nửa. Vì sao? Bởi vì số khách Chính khí môn mấy năm nay tích lũy chính là tiền vốn lớn nhất! Chư vị còn nhớ rõ năm đó tiệm tạp hóa chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418879/chuong-3212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.