Đấu Kê Nhãn nghiêng đầu nhìn Bảo Liên, Đức Minh ôm hồ lô rượu trước ngực nhìn về phía trước, nghe thanh âm uống rượu ùng ục của Bảo Liên bên cạnh.
- Bảo Liên, rượu không phải đưa cho chúng ta sao?
Đấu Kê Nhân cười nói:
- Như thế nào chỉ một người uống?
Bảo Liên khinh thường liếc hắn, lại tiếp tục ôm vò rượu uống, một hồi lâu mới ợ một tiếng, ôm vò rượu tựa lên cây đại thụ.
Đức Minh nhẹ nhàng thở dài:
- Tuổi còn trẻ, có gì lẩn quẩn trong lòng...
Đấu Kê Nhãn ha hả nói:
- Còn có thể có cái gì, chuyện lập gia đình thôi, nghe nói sắp đến rồi. Bảo Liên, thực không muốn gả, vậy thì đừng gả, trực tiếp cự tuyệt không phải xong rồi sao. Ta cũng không tin Chính Khí Môn chúng ta còn có thể làm ra chuyện bán nữ cầu vinh.
Bảo Liên cúi đầu nói:
- Tô sự gia đã bị Đông quan giam lỏng, ngươi nghĩ những người đó sẽ không dám diệt Chính Khí Môn sao?
- Tổ sư gia bị giam lỏng?
Đấu Kê Nhãn thất thanh kinh hô, trừng lớn hai mắt.
Bảo Liên lại nói:
- Mới vừa ngày, Cao Nham đã tự mình mang người tới, hình như đến đưa sính lễ, còn có cao thủ Hiển Thánh!
Đấu Kê Nhãn mới biết Bảo Liên đến đây uống rượu giải sầu là đến trốn, cắn răng hít một hơi thật sâu nói:
- Một đám đáng giận, người hiền bị khi, ngựa hiền bị người kỵ. Thế đạo này quả nhiên là ác nhân nhu ác nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418783/chuong-3166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.