Bát Giới bị nàng nhìn mà không được tự nhiên, cũng có chút chột dạ:
- Làm gì nhìn ta như vậy?
Ngọc La Sát:
- Chàng thành thật nói ngay, chàng từ đâu đến?
Bằng nhãn giới tự nhiên của nàng hiểu được chuyện Hắc Long Đàm đó Doanh Cửu Quang sẽ không bỏ qua cho Miêu Nghị, nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng Bát Giới đến để trốn họa, kết quả Bát Giới lại nói như vậy.
Bát Giới xoay người đưa lưng qua:
- Còn có thể từ nơi nào đến, đã nói là bị đại ca buộc đi bế quan tu luyện. Ôi, nàng buông tay!
Đột nhiên kêu thất thanh, cổ tay bị Ngọc La Sát nắm lấy, cảm giác xương cốt sắp bị bóp nát.
Ngọc La Sát bắt lấy cổ tay hắn run lên, thịt nướng trên tay Bát Giới bay nhanh vô ảnh.
Sau khi cổ tay được tự do, Bát Giới bật người ra khỏi tháp, xoa cổ tay kêu lên:
- Ỷ vào tu vi cao khi dễ người sao? Còn không có chút giống nữ nhân?
Ngọc La Sát hừ lạnh nói:
- Trợn tròn mắt nói dối, chàng căn bản không phải theo đại ca tới, nếu không đại ca sắp mất mạng rồi chàng không biết?
Bát Giới lập tức không còn đau, trừng lớn hai mắt:
- Nàng nói cái gì đại ca làm sao chứ?
Hắn nào biết chuyện Hắc Long Đàm gì, hắn bị nhốt trong bảo địa Nam Mô Môn nhiều năm như vậy, tu luyện hoàn toàn là ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng. Nói trắng ra là chán không chịu được. Miêu Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418775/chuong-3162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.