- Truyền lệnh xuống, tìm một chút.
Miêu Hạo Nhiên nghiêng đầu phân phó một tiếng, nhìn chăm chăm Miêu Nghị hơi nhìn khá lâu, lại hô một tiếng:
- Bắt người ngựa của U Minh hỏi một chút tình huống.
Thủ hạ hắn còn chưa đáp ứng, Miêu Nghị đã giành lên tiếng trước:
- Đại đô đốc, người của U Minh Đô Thống phủ ta không phải là phạm nhân.
Đây là bày tỏ kháng nghị đối với người đề thẩm của hắn.
- To gan!
Một vị tướng lãnh của Cận Vệ lập tức quát một tiếng.
Miêu Nghị chắp tay khách khí nói:
- Người của U Minh Đô Thống phủ dường như không chịu sự quản hạt của Cận Vệ quân. Cận Vệ quân không có quyền thẩm vấn người của ta.
Miêu Hạo Nhiên từ từ nói:
- Ta phụng ý chỉ của bệ hạ mà đến, chẳng lẽ cũng không được sao?
Miêu Nghị vội nói:
- Nếu như là ý chỉ của bệ hạ, mạt tướng tự nhiên tuân chỉ, nhưng xin Đại đô đốc lấy ra ý chỉ một chút, bằng không không hợp quy củ.
Thanh Nguyệt, Long Tín cùng với người cùng cấp còn được, Dương Triệu Thanh thì lại âm thầm cảm khái, đại nhân giờ này quả nhiên là xưa đâu bằng nay, đặt ở trước kia nào dám chống lại đường đường là Cận Vệ quân Đại đô đốc như thế, người ta dưới cơn nóng giận bố trí một tội danh dọn dẹp ngươi đảm bảo ngươi cũng không tỳ khí. Nhưng hôm nay Cận Vệ quân Đại đô đốc cho dù muốn thu thập cũng phải áng chừng hậu quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418745/chuong-3146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.