Chương trước
Chương sau
- Dạ vâng!

Tả Nhi đáp ứng, lại thử nhắc nhở:

- Tổn thất hơn 1000 cửa hàng đó...

Doanh Cửu Quang nghiêng đầu nhìn lại:

- Đề cập cái này cùng hắn có ý nghĩa sao? Hắn chết cũng không thừa nhận là hắn làm, chúng ta vừa không có chứng cớ, có thể làm gì được hắn? Cho dù có chứng cớ thì có sao đâu chứ? Đánh thua là không tư cách nói chuyện điều kiện! Thông tri Vương Viễn Kiều, rút quân đi, bảo hắn nói người phía dưới im miệng nghiêm cho ta.

- Dạ vâng!

Tả Nhi đáp ứng, lại nhắc nhở:

- Nam quân bên đó còn phong tỏa ở cửa ra ngoài.

Doanh Cửu Quang:

- Ta sẽ liên hệ Hạo Đức Phương, cho đội ngũ của Nam quân lâng tránh, cho Vương Viễn Kiều mau triệt đi, Cận Vệ quân sắp đến rồi.

- Dạ vâng!

Tả Nhi lập tức thi hành.

Tinh không, trên một tinh cầu bị đốt hủy thành đất khô cằn, giày kim loại giẫm dưới chân tung lên tro bụi thật dày, Vương Viễn Kiều thu tinh linh, như trút được gánh nặng thở phào ra một hơi. Vương gia hạ lệnh rút quân, không hoàn thành nhiệm vụ không chỉ trách được đến trên đầu hắn rồi, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:

- Tập hợp đội ngũ, rút lui đi! Trên đường cẩn thận đề phòng, phòng bị Ngưu Hữu Đức xảo trá!

Không Hãn nhìn xem đội ngũ bồi hồi từ nơi xa, quay đầu lại thấp giọng nói:

- Cứ như vậy trở về hay sao? Chuyện này quá nhiều người biết rồi, quay trở về căn bản không thể nào giữ bí mật, không chặn được miệng người trong thiên hạ a, đến lúc đó Vương gia làm sao chịu nổi? Uy tín tại Đông quân sợ là sẽ bị ảnh hưởng trọng đại...

Khi nói một câu cuối cùng, thanh âm càng trở nên thấp hơn.

Vương Viễn Kiều thở dài:

- Không rút lui làm sao bây giờ? Cận Vệ quân lập tức đến rồi. Ngưu Hữu Đức lại không đánh nữa, hắn trốn đi chúng ta trong lúc nhất thời cũng không tìm được. Hắn cầm trên tay cái thứ có thể uy hiếp Vương gia. Một chút uy tín trọng yếu, hay là trở mặt hoàn toàn với Thanh Chủ nguy hại hơn?

Giơ tay lên vỗ vỗ bả vai Không Hãn:

- Những cái này không phải là thứ chúng ta quan tâm, phía trên có ý nghĩ của phía trên, nếu Vương gia đã đưa ra quyết định, chúng ta làm theo đi.

- Ài! Nếu sớm biết như vậy lúc trước làm làm chi.

Không Hãn lắc đầu cười khổ, nhìn về phía phương xa cũng tiếp tục một tiếng thở dài:

- Đáng tiếc Ngao Phi một đời anh minh hủy hết nơi này, đáng tiếc hơn 200 vạn huynh đệ đó cứ như vậy chết không công tống tặng, Long Đức An, La Tắc, Chung Tam Minh, Giang Thiên Lý, Bách Lý Tiết, Ôn Lục Công, Xa Vũ, mấy vị huynh đệ ngủ yên đi!

Dứt lời xoay người tập hợp đội ngũ bỏ đi rồi.

Nhanh chóng, một đám người lại đổi lại chiến giáp của Thiên Đình, nhanh chóng lược không mà đi.

Phía ngoài cửa ra, đội ngũ Nam quân đột nhiên biến mất. Chờ đến khi một đội nhân mã đi ra sau khi rời đi, đội ngũ Nam quân lại chậm rãi từ nơi không xa chạy tới, lần nữa nghiêm trận chờ đợi sẵn sàng đón quân địch, phong tỏa xuất khẩu. Mà ở bên cửa vào đó, ngoại trừ lưu lại một số ít người trông coi ra, đội ngũ mấy trăm vạn đều tiến vào Hắc Long Đàm, tuân theo ý chỉ của Thiên đế mà đến thăm dò khám sát, nhưng lại “vừa khéo đến chậm” rồi.

Đông quân nhân mã rời đi, Miêu Nghị bên này đã nắm bắt được tin tức. Đội ngũ Nam quân đi vào hắn cũng biết rồi, nhưng mà hắn bên này lại không cho người ló đầu, tiếp tục trốn tránh, phòng bị có bẫy.

Cho đến khi xác nhận nhóm lớn Cận Vệ quân tràn vào Hắc Long Đàm, phát binh phong tỏa các nơi xong, Miêu Nghị mới chính thức yên tâm, móc ra Tinh linh liên hệ Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ, bẩm báo tình hình chiến đấu.

Thiên Tẫn cung, Hạ Hầu Thừa Vũ lo âu đến ăn ngủ không yên đột nhiên nhận được Miêu Nghị truyền tin, có thể nói là vô cùng mừng rỡ, móc ra tinh linh vội hỏi:

- Khanh gia, tình hình chiến đấu như thế nào?

Miêu Nghị trả lời:.

- Dựa vào quyết định anh minh của nương nương, cuối cùng cũng không phụ kỳ vọng của nương nương, U Minh đại quân đại hoạch toàn thắng, diệt địch hơn hai trăm hai mươi vạn, quân địch thảm hại thoát ly Hắc Long Đàm!

Tự bản thân mình nào có quyết định anh minh cái gì đâu, mặc dù nghe quen lời nịnh nọt, nhưng lời nói này vẫn làm cho Hạ Hầu Thừa Vũ có chút ngượng ngùng, nhưng mà tinh thần lại phấn chấn vô cùng, mừng rỡ không thôi hỏi:

- Ngưu khanh gia lời nói là thật? Thật sự thắng rồi hay sao?

Miêu Nghị:

- Ty chức không dám lừa gạt nương nương. Doanh Cửu Quang đáp ứng thả ra đội ngũ Tụ Hiền Đường bị bắt, sẽ tranh thủ cho ty chức vị trí Thiên Nhai Đại Đô Đốc, hơn nữa còn bồi thường một vạn Điềm Tiên Nguyên Đan, ty chức mới tha cho những người còn lại của hắn rời đi. Nếu không ty chức nhất định huyết chiến với hắn đến cùng!

Một vạn Điềm Tiên Nguyên Đan! Hạ Hầu Thừa Vũ hít ngược một hơi khí lạnh, mắt phóng ra tia sáng kỳ dị, hỏi:

- Doanh Cửu Quang thật sự đáp ứng bồi thường nhiều đồ như vậy? Hắn sẽ không lật lọng chứ?

Miêu Nghị:

- Nương nương yên tâm, ty chức bắt hơn mười vạn Đông quân làm tù binh, còn có mấy chục vạn thi thể ở trên tay, ngay cả con trai hắn Doanh Vô Mãn đều bị ty chức bắt sống rồi. Hãn dám làm trái lời hứa hẹn, thuộc hạ liền đem người giao cho Thiên Đình, nhìn hắn giải thích như thế nào cùng bệ hạ!

Hạ Hầu Thừa Vũ:

- Ngươi bây giờ không giao người cho Thiên Đình sao? Quay trở về ngươi lại giao ra, chẳng lẽ không sợ bệ hạ trị tội ngươi lừa gạt không báo sao?

Miêu Nghị:

- Người của Doanh gia giả trang cường đạo, ty chức cũng không nhận ra được các thứ rơi vào trong tay Vưu tộc, Vưu tộc sau khi thẩm vấn xong mới giao ra, ty chức sau đó mới biết còn có những thứ này, cho nên lập tức nộp lên cho bệ hạ.

Hạ Hầu Thừa Vũ hiểu rõ ý của hắn, nói:

- Ngươi là người có chủ ý, có biện pháp, tự ngươi áng chừng theo phân tấc mà làm đi. Đúng rồi, tình hình chiến đấu rốt cuộc là ra sao?

Miêu Nghị đại khái cũng không giấu diếm, hắn giảng thuật một lần tình hình giao chiến kinh qua.

Hạ Hầu Thừa Vũ nghe xong rất là phấn chấn, tán dương cực lực:

- Ngưu khanh gia không phụ thịnh danh, thật là tướng soái tài cán, quả nhiên không khiến cho bổn cung thất vọng!

Nói như vậy, cũng là nghĩ như vậy, may mắn tự bản thân mình có được một viên lương tướng, chẳng trách lúc trước nhiều người tranh cướp như vậy.

Miêu Nghị:

- Nương nương quá khen rồi! Một trận chiến này, phe ta tổn thất không nhỏ, cũng nhờ có Vưu tộc bên đó tương trợ, sở dĩ sau khi Doanh gia bồi thường một vạn Điềm Tiên Nguyên Đan, thuộc hạ muốn dùng toàn bộ cái này đưa ra luận công ban thưởng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.