- Dạ vâng!
Tả Nhi đáp ứng, lại thử nhắc nhở:
- Tổn thất hơn 1000 cửa hàng đó...
Doanh Cửu Quang nghiêng đầu nhìn lại:
- Đề cập cái này cùng hắn có ý nghĩa sao? Hắn chết cũng không thừa nhận là hắn làm, chúng ta vừa không có chứng cớ, có thể làm gì được hắn? Cho dù có chứng cớ thì có sao đâu chứ? Đánh thua là không tư cách nói chuyện điều kiện! Thông tri Vương Viễn Kiều, rút quân đi, bảo hắn nói người phía dưới im miệng nghiêm cho ta.
- Dạ vâng!
Tả Nhi đáp ứng, lại nhắc nhở:
- Nam quân bên đó còn phong tỏa ở cửa ra ngoài.
Doanh Cửu Quang:
- Ta sẽ liên hệ Hạo Đức Phương, cho đội ngũ của Nam quân lâng tránh, cho Vương Viễn Kiều mau triệt đi, Cận Vệ quân sắp đến rồi.
- Dạ vâng!
Tả Nhi lập tức thi hành.
Tinh không, trên một tinh cầu bị đốt hủy thành đất khô cằn, giày kim loại giẫm dưới chân tung lên tro bụi thật dày, Vương Viễn Kiều thu tinh linh, như trút được gánh nặng thở phào ra một hơi. Vương gia hạ lệnh rút quân, không hoàn thành nhiệm vụ không chỉ trách được đến trên đầu hắn rồi, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:
- Tập hợp đội ngũ, rút lui đi! Trên đường cẩn thận đề phòng, phòng bị Ngưu Hữu Đức xảo trá!
Không Hãn nhìn xem đội ngũ bồi hồi từ nơi xa, quay đầu lại thấp giọng nói:
- Cứ như vậy trở về hay sao? Chuyện này quá nhiều người biết rồi, quay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418740/chuong-3144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.