Miêu Nghị hoàn toàn nổi giận, hắn liều mạng đã quen, lúc này quả thực đang đánh cuộc mệnh làm sao cό thể để cho đối phương cảm thấy bên này mềm yếu có thể bắt nạt.
Long Tín trong lòng rùng mình, biết mình chần chờ chọc giận Miêu Nghị lập tức lần nữa hét lớn:
- Chuẩn bị hành hình!
Bạch! Đao kiếm lần nữa được giơ lên, hai nghìn đệ tử Vưu tộc bị áp ra triệt để luống cuống, vùng vẫy giãy chết, nhưng pháp lực bị quản chế căn bản tránh không thoát được.
- Vương…
- Vương! Cứu chúng ta...
Tiếng cầu khẩn thể lương quả thực cực kỳ bi thảm.
Một màn này quả thực lại để cho đại quan Vưu tộc hai mắt muốn nứt, hô hấp ngưng trệ, trong đó còn có nhiều đứa nhỏ như vậy!
Vưu Vương hai mắt gần như sung huyết, rồi đột nhiên chỉ vào Miêu Nghị, giận dữ hét lên:
- Người dám!
- Chém!
Miêu Nghị không chút do dự tiếng nói lại vang lên chói tai, tiêếng như sấm sét quẩn quanh, quyết đoán cực kỳ!
- Dừng tay!
Trong đại quân Vưu tộc không biết có bao nhiều người hô một tiếng.
Nhưng mà hô cái gì đã trễ rồi, Miêu Nghị trị quân cực nghiêm, kỷ luật nghiêm minh là tối thiểu nhất đấy.
Đao quang kiếm ảnh hiện lên, một hồi tiếng vang phốc phốc, hai nghìn đâu lâu phun máu bay ra ngoài đại quân U Minh bên này quả là ngoan không được.
- A....
Vưu tộc đại quân không biết bao nhiều người ngửa mặt lên trời điên cuồng gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418626/chuong-3089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.