Hiện tại lại ném ra việc đột phá Thần Hồn cảnh, Kim Mạn là người trong cuộc liền hiểu rõ ám chỉ của hắn, chênh lệch tuổi giữa hai người rất lớn.
Kim Mạn quay người, nhìn hắn hỏi:
- Ngươi chê ta tuổi quá lớn rồi?
Dương Khánh vẫn đưa lưng về phía nàng:
- Người tu hành đều không quan tâm đến tuổi tác, bề ngoài không bao giờ già thì không cần nói đến tuổi tác làm gì.
Kim Mạn:
- Vậy ngươi có ý gì đây?
Dương Khánh:
- Nếu như ngươi không đột phá Thần Hồn cảnh, ta sẽ sống lâu hơn ngươi một chút, nhưng đợi đến lúc ngươi đối mặt với khoảnh khắc đó, ta không biết tâm trạng của ngươi thế nào, vì vậy hi vọng ngươi cân nhắc thật thận trọng.
Kim Mạn hiểu được ý của hắn, không cự tuyệt nàng, đôi mắt nàng phút chốc sáng ngời, nhanh chóng đi đến sau lưng hắn, có chút buồn cười nói:
- Ngươi cái gì cũng tốt, duy chỉ có quá mức lo trước lo sau thôi.
Dương Khánh:
- Ta cũng từng nghe nói, quan hệ giữa ngươi và Bạch Chủ.
Mí mắt Kim Mạn rũ xuống:
- Không sai, trước đây ta ái mộ Bạch Chủ, nhưng chẳng qua chỉ là có một mình ta tình nguyện mà thôi. Năm đó có vô số phụ nữ ái mộ Bạch Chủ, đâu chỉ riêng một mình ta, không phải như ngươi nghĩ đâu, ta và hắn không có gì hết.
Dương Khánh xoay người lại, giọng điệu kỳ quái hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta tốt hơn Bạch Chủ sao?
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418521/chuong-3038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.