Đừng nói đến Thanh Chủ, ngay cả Thượng Quan Thanh cũng hãi hùng khiếp vía, phát hiện cái thằng Ngưu Hữu Đức này đúng là không bao giờ hết vạ miệng, nhớ ngày đó hắn mắng người kia bán nữ cầu vinh, nếu không có Phá Quân bảo vệ, hắn suýt chút nữa bị giết chết, nhưng tính xấu không đổi! Chân trước vừa nói không đi cùng đường với bệ hạ, chân sau đã bảo bệ hạ không đáng để thuần phục, đúng là muốn chết mà!
- Hắn thực sự nói như vậy sao?
Thanh Chủ trầm mặc, nhìn chằm chằm vào cặp mắt Tư Mã Vấn Thiên, hắn cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ Ngưu Hữu Đức lại ngu đến vậy sao, chẳng lẽ có những lời nên nói, những lời không nên nói mà hắn cũng không biết sao?
Tư Mã Vấn Thiên hơi hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, ý thực được lời nói của hắn có vấn đề, làm Thanh Chủ hoài nghi hắn đang đẩy Ngưu Hữu Đức vào hố, trong lòng hắn dở khóc dở cười, chỉ một tên Ngưu Hữu Đức mà hắn phải tự mình bỏ đá xuống giếng sao, hắn và Ngưu Hữu Đức không oán không thù đó. Vì thế hắn vội vàng giải thích:
- Hắn thực sự đã nói như vậy, hắn vẫn lén lút khuyên bảo nữ nhân của mình, thám tử tả bộ đà được Ngưu Hữu Đức tín nhiệm triệt để.
- Hừ hừ...
Thanh Chủ cười lạnh, sau đó yên lặng hồi lâu.
Thượng Quan Thanh và Tư Mã vấn Thiên đều là dạng nói chuyện theo sắc mặt Thanh Chủ, cả hai chờ đợi nửa ngày cũng không thấy Thanh Chủ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418484/chuong-3020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.