Thanh Chủ dẫn một vài đại thần từ trong nhà đi ra, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng khóc, sắc mặt của từng người đều ngưng trọng.
Cho dù trước kia có ân oán gì với Hạ Hầu Thác, mọi chuyện cũng đã qua hết rồi, Hạ Hầu Thác dầu hết đèn tắt rồi ra đi, giống như một tảng đá nặng đè ép lên nội tâm của bọn hắn, không biết lúc nào thì bản thân bọn hắn sẽ rơi vào kết cục ngày hôm nay.
Thanh Chủ và một đám đại thần điều không ở lại, tất cả rời đi, Hạ Hầu Thừa Vũ thì không đi theo, chắc hẳn phải đợi đến khi an táng Hạ Hầu Thác xong xuôi hết thảy thì mới quay về cung. Trên thực tế cũng chẳng cần phải an táng gì, người cũng không còn rồi, nếu muốn làm thì chỉ xây một ngôi mộ cất chứa quần áo và di vật thôi, nhưng quá trình này điều phải thực hiện toàn bộ, chắc hẳn Hạ Hầu gia chẳng muốn người ta bàn tán con cháu Hạ Hầu gia bất tài, thể diện đối với một gia tộc khổng lồ là cực kỳ quan trọng, bởi vì có quá nhiều người nhìn vào xem thế nào.
Lễ tang tổ chức rất lớn!
Trong lúc đó, tước vị Thiên Ông của Hạ Hầu Lệnh được ấn định, việc thông qua trên triều đình hầu như không có lực cản gì, vô cùng thuận lợi.
Tin Hạ Hầu Thác đã chết truyền khắp thiên hạ, có người bắt đầu đề cập lại truyền kỳ đã qua của Hạ Hầu Thác, tất cả điều thảo luận xôn xao.
Sau khi Miêu Nghị biết được tình hình liền đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418463/chuong-3009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.